34 tuổi anh ly dị vợ. Anh không đau vì tan vỡ gia đình, mất vợ, bởi tình cảm của vợ chồng anh đã rạn nứt đến mức không còn có thể hàn gắn. Chia tay là giải thoát cho nhau.
Nhưng, điều đau khổ nhất của anh là sau khi chia tay, vợ anh lập gia đình mới với một Việt kiều và mang theo con đi Mỹ. Lúc đầu anh tìm cách ngăn cản vì như thế đồng nghĩa với việc anh hoàn toàn mất con. Nhưng người thân, họ hàng, bạn bè đều khuyên anh hãy để con ra đi, sẽ có điều kiện học hành, phát triển tốt hơn. Anh đành đau đớn chấp nhận xa con.
Hai năm sau, anh lập gia đình mới. Người vợ sau của anh cũng từng có một đời chồng, có một con gái. Anh yêu cô ấy một phần chính vì con gái của cô. Bé có nhiều nét giống con anh đến lạ kỳ. Bé mới hai tuổi nên hồn nhiên gần gũi với anh. Anh và người ấy trở thành một gia đình thật sự. Nhìn vợ chồng anh, không ai nghĩ bé My không phải con tôi. Nhờ vậy, anh cũng vơi bớt nỗi đau mất con.
Lấy nhau được một năm, anh bắt đầu sốt ruột khi thấy vợ cứ uống thuốc ngừa thai. Anh nói muốn có thêm một đứa con nữa. Nhưng vợ anh lại bảo, cả ấy đều đã có con. Cuộc sống chung bây giờ đang đầy đủ, hạnh phúc, sinh thêm một đứa con nữa để làm gì?
Anh giận quá, muốn hét lên với vợ rằng anh muốn có đứa con của mình. Vợ anh lại nói, như vậy là anh giả dối, không coi bé My là con của mình. Sinh đứa nữa, bé My không còn là con anh nữa, anh sẽ đối xử với nó thế nào? Cứ thế, vợ chồng anh tranh cãi không có hồi kết.
Nhờ họ hàng, bạn bè khuyên nhủ thiệt hơn, vợ anh đồng ý sẽ sinh con. Không ngờ, vợ anh chỉ giả vờ, vẫn lén tôi dùng thuốc ngừa thai. Nhưng cuối cùng, anh cũng làm cho vợ phải ngưng thuốc sau nhiều mâu thuẫn, cãi cọ, thậm chí dọa ly hôn.
Thế nhưng, thêm một năm nữa trôi qua, vẫn chưa thấy vợ mang thai. Thỉnh thoảng vợ anh lại bảo bệnh, mệt, yêu cầu anh ngưng quan hệ cả tháng trời. Anh vẫn không nghi ngờ gì, cho đến hôm qua…
Trong khi vợ đi vắng, cần giấy tờ nhà để làm một việc gấp, anh buộc phải gọi thợ đến mở khóa tủ mà vợ anh giữ chìa khóa. Anh bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật: cuốn sổ khám bệnh của vợ cho thấy vợ đã hai lần phá thai trong vòng một năm qua. Anh gần như chết điếng. Vợ anh đã giết chết con anh.
Anh ôm đồ đi khỏi nhà, không nói một lời nào, chỉ để lại những giấy tờ anh tìm thấy trên bàn cho vợ hiểu lý do ra đi của anh. Vợ anh cũng im lặng không hề gọi cho anh suốt hai hôm nay. Chắc vợ anh hiểu anh đang trải qua điều gì.