Chào tất cả các bạn!
Là đàn ông, tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại lên đây để tâm sự chuyện nhà mình. Nhưng đêm nay là đêm thứ 3 vợ tôi đi công tác không có nhà. Đây cũng là đêm thứ 3 tôi ôm con ngủ không có vợ bên cạnh mà lòng như lửa đốt.
Nằm không ngủ được, tôi cứ lo lắng có chuyện gì đó không hay sẽ xảy đến với vợ chồng tôi. Nhưng tôi chưa khẳng định được đó là chuyện gì. Trong khi còn tận 4 ngày 3 đêm nữa vợ tôi mới kết thúc chuyến công tác. Bởi thế, trước khi vợ tôi về nhà, tôi muốn các bạn hãy chỉ hướng cũng như bày đường đi nước bước cho tôi 1 lời khuyên cụ thể phải làm như thế nào?
Tôi và vợ cưới nhau đến nay đã được 4 năm. Tôi năm nay 33 tuổi, đang phụ trách kỹ thuật của một bưu điện ở trung tâm thành phố. Còn vợ tôi năm nay 31 tuổi và đã có 1 con gái 3 tuổi. Dù là gái một con nhưng phải công nhận rằng, nhìn bề ngoài vợ tôi rất tươi tắn và trẻ trung. Ai tiếp xúc với em cũng phải công nhận, em trẻ hơn tuổi thực của mình khoảng 5-6 tuổi.
Vợ tôi làm ở một ngân hàng lớn. Lương tháng của em cũng rất khá. Bởi thế, vợ chồng tôi có thể nói rất có điều kiện về kinh tế. Chúng tôi có nhà, có xe, cuộc sống đủ đầy. Vợ chồng tôi cũng rất yêu thương nhau. Đặc biệt là tôi, tôi rất yêu thương vợ và con gái nhỏ của mình.
Suốt mấy năm qua, dù cả hai công việc bận rộn nhưng chúng tôi luôn biết sắp xếp để dành thời gian cho cuộc sống gia đình và chăm sóc con gái. Khác với tôi được nghỉ trọn vẹn sau khi kết thúc thời gian làm việc tại công sở, vợ tôi vẫn thường rất bận rộn. Em hay phải mang việc về nhà làm thêm. Hoặc vợ tôi thường phải nhận những cuộc gọi về công việc không mong muốn của sếp hay đồng nghiệp.
Mỗi khi nhận được những cuộc điện thoại về các công việc gấp, dù là gần nửa đêm, vợ tôi vẫn phải nghe. Song vợ tôi cũng rất minh bạch, công khai nghe máy trước mặt chồng. Sau đó, có hôm còn kể cho tôi nghe là người này người kia gọi điện để làm gấp việc này việc nọ. Thấy vợ vất vả như vậy, về nhà cũng không được nghỉ ngơi hoàn toàn, tôi thương vợ lắm. Nhiều lần tôi đề nghị vợ thay đổi công việc khác nhàn hơn nhưng vợ tôi không nghe. Cô ấy nói, cô ấy làm trong môi trường này quen rồi nên cũng không thấy mệt mỏi hay áp lực gì hết.
Nhưng khoảng vài tháng trở lại đây, tôi thấy hơi lo lắng khi vợ tôi đột nhiên thay đổi thói quen nghe điện thoại. Nửa đêm có cuộc gọi tới máy của vợ, vợ không còn nghe trước mặt tôi nữa. Ngược lại, không biết có việc gì quan trọng hay bí mật mà em thường chạy ra ban công nghe máy.
Tôi hỏi em theo thói quen đó là ai gọi thì em bảo đó là sếp của em. Sếp gọi em để giao việc gấp, nhắc việc hay đốc thúc công việc. Vợ nói tôi cũng chỉ biết nghe vậy dù tôi cũng thấy hơi lạ với việc này. Quả thực, tôi chưa dám nghi ngờ gì vợ hết vì vẫn rất tin tưởng em.
Cho tới lần vợ tôi đi công tác 7 ngày như lần này thì không hiểu sao nỗi nghi ngờ vợ trong tôi ngày một lớn hơn. Nếu trước đây, mỗi lần đi công tác em thường báo trước cho tôi biết vài ngày hoặc hàng tuần thì lần này em đi công tác 7 ngày đột xuất. Em nói vì đột xuất nên em cũng chỉ biết trước 1 ngày và em về báo cho tôi.
Vì lần này em đi công tác đột xuất, lại đi xa Hà Nội nên tôi cũng hơi nghi ngờ. Song tôi đã lén hỏi mấy người đồng nghiệp của vợ thì mọi người cũng bảo đúng như vậy. Tôi còn được biết thêm, lần này em đi công tác cùng một nhóm người nữa, trong đó có cả sếp hay gọi điện cho em cũng đi cùng.
Những lần khác, vợ tôi đi công tác thì chỉ mong chồng gọi điện thoại. Mà tôi có gọi thì chẳng bao giờ quá 2 lần là vợ đã nghe máy. Đằng này, dù biết vợ chồng cần phải tin tưởng nhau nhưng có hôm tôi gọi cho vợ, không biết vợ bận nhiều việc hay sao mà em không nghe máy. Tôi phải gọi 3,4 cuộc liền mới thấy em trả lời. Có hôm, nhớ vợ, tôi gọi cho vợ vào lúc nửa đêm, vợ cũng không nghe máy luôn. Sáng sớm ra vợ tôi gọi lại bảo cô ấy ngủ quên vì mệt quá.
Tôi biết, đi công tác là phải làm việc với đối tác, em phải tiếp khách, gặp gỡ khách hàng là chuyện thường. Nhưng sao tôi cứ thấy lo lo. Tôi cứ sợ em “say nắng” hay làm một việc gì đó “khuất tất” sau lưng tôi. Càng không ngủ được, ngồi liên kết với những cuộc gọi đột xuất lúc nửa đêm của vợ dạo gần đây với chuyến đi công tác dài ngày lần này mà tôi lòng như lửa đốt.
Bởi cứ cho là có việc đột xuất đi nữa nhưng tôi nghĩ, không có cuộc gọi công việc nào mà vợ tôi phải ra ban công nghe cả. Nếu chuyện không có gì, chỉ là chuyện công việc thì có thể vợ nghe ngay trước mặt chồng cũng được. Trước nay cô ấy vẫn chẳng thường xuyên nghe điện thoại trước mặt chồng được đấy sao?
Điều tôi lăn tăn hơn là sao vợ đi công tác xa dài ngày mà không nhớ chồng con, không có nhu cầu gọi điện về hỏi han xem 2 bố con tôi ở nhà thế nào? Sao những lúc tôi gọi điện vào những giờ không cố định hoặc nhắn tin cho vợ, vợ tôi đều có vẻ nghe ngập ngừng hoặc nhắn tin hờ hững thế?
Tôi càng nghĩ thì càng sợ vợ có vấn đề quá. Tôi có nên theo dõi hay tự điều tra vợ một cách cẩn thận, bí mật không? Tôi rất lo và khó chịu khi chưa biết rõ ngọn ngành. Nhưng tôi cũng sợ nếu theo dõi mà để lại sơ hở gì, vợ tôi biết mà cô ấy không làm điều mờ ám sẽ giận tôi lắm.
Còn tận 3 đêm nữa vợ tôi mới về nhà. Tôi đang nghĩ sẽ cố đợi lần đi công tác tới của vợ, tôi sẽ xin nghỉ làm vài ngày để đi theo dõi vợ xem sao. Tôi đang hi vọng, không có chuyện như tôi đang lo lắng. Còn mọi người có thấy chuyện của vợ tôi có gì không bình thường hay do tôi đa nghi và quá yêu vợ nên mới nghi ngờ em như thế?