NAM GIỚI » Đàn ông yêu

Bi kịch phải trả khi bỏ người yêu giữa lễ cưới chỉ vì nghi không còn trong trắng

Thứ sáu, 15/07/2016 15:44

Lồm cồm bò dây, tôi sốc nặng. Em... Và máu nhốm đỏ chiếc váy cưới trắng tinh khôi. Em vừa cứu tôi khỏi chiếc xe ấy và biến mình trở thành nạn nhân của nó.

Tôi khá giống bố, cả về ngoại hình lẫn tính cách. Tôi thành đạt và có phần gia trưởng, phong kiến giống bố tôi. Thú thực trong thâm tâm, tôi chưa bao giờ nghĩ mình như vậy là sai cho đến ngày sự việc đau lòng ấy xảy ra.

Tôi quen em, một cô gái dịu dàng với tâm hồn trong sáng, tôi nghĩ như vậy và điều ấy cũng đã thể hiện ra trong chính con người em. Nụ cười hôn hậu, đôi mắt long lanh lúc nào cũng ngấn nước khiến tôi nhìn thôi là muốn che chở, bảo vệ cho em rồi. Tôi quen em được 3 năm và theo như lời em thì tôi chính là mối tình đầu của em. Mỗi lần đi chơi với nhau, tôi chỉ khẽ ôm chặt em một chút và đặt lên môi em một nụ hôn dịu dàng cũng khiến em ngượng ngùng đỏ mặt, thở hổn hển. Chính vì điều ấy, tôi tin rằng, em là người con gái vẫn còn trong trắng, trinh nguyên.

Tôi luôn tin tưởng bởi tất cả mọi việc em làm chưa bao giờ trái ý tôi và khiến tôi phải buồn lòng dù cho tôi được nhận xét là người khá khó tính. Chính vì thế, tôi tin, tôi và em sẽ có một tương lai vô cùng tươi sáng. Và cũng phải nói thêm rằng, tôi nghĩ mình là kẻ khá may mắn vì trước tôi, tôi được biết có rất kẻ tán tỉnh, đeo bám em nhưng không một ai có được trái tim em cho tới ngày tôi xuất hiện.

Chính vì điều ấy, tôi tin rằng, em là người con gái vẫn còn trong trắng, trinh nguyên. (Ảnh minh họa)

Hôn lễ của chúng tôi đã được định ngày. Dù cho là xác định sẽ thuộc về nhau nhưng chúng tôi vẫn quyết tâm giữ gìn tới tận đêm tân hôn. Bởi như tôi đã nói, tôi hơi phong kiến, nên chuyện vượt rào trước hôn nhân là không bao giờ có. Cuối cùng thì ngày kết hôn của chúng tôi cũng đến. Nhìn em lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu, lại nhận được vô số lời khen ngợi từ mọi người mà tôi cười không ngậm được miệng. Hôn lễ rất đông người, chúng tôi đành phải chia nhau ra để đi tiếp khách. Trong số khách mời, hình như có một người rất lạ mặt, hắn cứ nhìn tôi với nụ cười bí hiểm. Rồi quay ra nhìn em với ánh mắt khó hiểu. Chắc chắn giữa hắn và em và có mối liên hệ nào đó thì hắn mới nhìn em bằng ánh mắt như vậy.

Quay sang em, nghi ngờ trong tôi bắt đầu dâng lên khi tôi nhìn thấy ánh mắt lo lắng của em hướng về phía hắn. Thậm chí, em còn như có phần lảng tránh, sợ hãi hắn. Có khi nào, hắn chính là tình cũ của em. Nghĩ hắn tới phá đám cưới của mình nên em mới lo lắng, sợ sệt hắn như vậy. Đúng rồi, mấy bài báo mà tôi đọc gần đây hay xảy ra mấy vụ kiểu như vậy lắm. Hắn mà là tình cũ của em thì chắc gì em đã còn là con gái cơ chứ. Kìa, hắn lại còn bước đến gần em, nhìn em đắm đuối, cầm tay em nói gì đó. Hình như tôi thấy em rơi nước mắt. Chắc chắn như tôi nghĩ, hắn và em là người yêu cũ của nhau rồi. Và…

Tay em buông xuôi, hai mắt nhắm nghiền. (Ảnh minh họa)

Tôi hậm hực bước lại gần em, dồn sự tức giận lên đôi chân của mình, tôi khiến mọi người nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Bóp mạnh cánh tay em, tôi gằn giọng:

- Cô giỏi thật, dám để cả tình cũ tới dự hôn lễ cơ đấy!

- Anh nói gì vậy. Anh ấy chỉ là bạn thân của em thôi. Đúng là anh ấy có tình cảm với em nhưng em không đón nhận và chúng em tôn trọng nhau. Anh đừng nghĩ xấu cho anh ấy như vậy? – Em có chút không hài lòng

- Lại còn bênh nhau nữa à. Cô nghĩ tôi tin sao ? Nhìn thắm thiết như thế, chắc gì cô đã giữ được mình với nó. Tôi thật ngu khi cưới cô…

Dứt lời, tôi vùng vằng lao đi khỏi hôn lễ. Mọi người nhốn nháo khi thấy chú rể bỏ đi. Hôn trường đang vui vẻ, rộn rã tiếng cười bỗng chốc trở nên náo loạn. Tôi lao đi mà chẳng thèm quan tâm tới lời em gọi phía sau. Chiếc ô tô ấy phi tới, phanh gấp, tôi thấy mình bị ai đó đẩy và phía sau có tiếng la hét…

Lồm cồm bò dây, tôi sốc nặng. Em… Và máu nhốm đỏ chiếc váy cưới trắng tinh khôi. Em vừa cứu tôi khỏi chiếc xe ấy và biến mình trở thành nạn nhân của nó. Tôi vội vã lao đến chỗ em, đám đông xúm xít lại. Em đưa bàn tay đỏ máu lên mặt tôi:

- Xin hãy tin em, em không lừa dối gì anh hết!

Tay em buông xuôi, hai mắt nhắm nghiền. Tôi như kẻ mê muội bừng tỉnh, tôi gào thét tên em, gào thét mọi người hãy cứu em. Nhưng ai cũng nhìn tôi với ánh mắt vô vọng. Bi kịch thảm khốc nhất cuộc đời tôi đã xuất hiện trong chính ngày ngỡ là vui nhất đời tôi.

>> Lỡ tay giết con chỉ vì mải 'mân mê' người tình

Theo Motthegioi.vn