Tôi biết tôi là người có lỗi trước nhưng đó thực sự cũng chỉ là một sai lầm mà rất nhiều người đàn ông dù tử tế cũng có thể mắc phải. Tôi chỉ trót dại một lần vậy mà vợ tôi không tha thứ. Giờ tôi bấn loạn lắm, tôi không biết phải làm thế nào vợ mới tha thứ cho tôi.
Vợ tôi là người phụ nữ tốt, xinh đẹp, giỏi giang và chiều chồng. Ai cũng nói tôi tốt số mới lấy được vợ tôi. Bản thân tôi cũng thấy như vậy. Tôi gần như không có gì phàn nàn về vợ mình cả. Nhưng thói đời, đàn ông nhiều khi sướng quá, được chiều quá lại sinh ra hư hỏng. Và tôi cũng vậy.
Công việc của tôi khá nhàn hạ, tan làm từ lúc 5h chiều, loanh quanh chơi thể thao, bia bọt với bạn bè, tới 6h30 tối thì về nhà. Hầu như mọi chuyện trong gia đình vợ tôi quán xuyến hết. Nhiều lần tôi bảo giúp thì cô ấy nói tôi động vào chẳng bằng cô ấy làm cố cho xong. Vậy là vợ tôi cứ làm hết mọi việc, còn tôi thì được tự do thực hiện những thú vui của mình. Có đôi lúc tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ vô cùng nhưng khổ nỗi vợ tôi muốn như thế nên tôi cũng chẳng có cách nào khác là “tuân lệnh vợ”.
Cách đây hơn 1 tháng, tôi đã phạm sai lầm khi quan hệ với gái làng chơi trong một lần say rượu. Tôi đi nhậu với mấy chiến hữu và rồi có men trong người, tôi cũng gật đầu sau một vài câu gạ gẫm của đám bạn. Bấy lâu nay vợ tôi luôn ngoan ngoãn, hiền lành và chẳng bao giờ cãi cự tôi nặng lời nên tôi càng bất chấp tất cả để thử một lần cho biết. Bạn bè khích bác, không làm chủ được mình, tôi đã lên giường với cô gái đó dù mới chỉ gặp gỡ vài giờ.
Sau khi tỉnh dậy ra về, tôi cảm thấy hối hận vô cùng. Tôi không nghĩ là mình đã ngủ thiếp đi cả đêm qua ở khách sạn. Mở điện thoại, vợ tôi gọi nhỡ không biết bao nhiêu cuộc. Tôi quýnh quáng chạy vội về nhà và trong đầu nghĩ ra đủ thứ lí do để che đậy việc tôi phản bội vợ. Nhưng mọi thứ dường như đã là quá muộn. Tôi không hiểu vì sao vợ tôi lại biết rõ sự tình. Vợ tôi nói chính cô gái lên giường cùng tôi đã nghe máy và cho cô ấy biết địa chỉ. Cô ấy đã tìm tới khách sạn, xác minh đúng như thế mới quay về vì không muốn làm tôi bẽ mặt ở đó.
Tôi quỳ gối xuống xin vợ bỏ qua nhưng cô ấy vẫn không chịu. Cô ấy nói không làm lớn chuyện tại chỗ không có nghĩa là cô ấy bỏ qua như vậy. Cô ấy đã quá chiều chuộng, yêu thương tôi, vậy mà tôi phản bội nên cô ấy sẽ không bao giờ tha thứ. Cô ấy viết đơn ly hôn và yêu cầu tôi kí nhưng tôi không chịu. Tôi năn nỉ mãi mà cô ấy không nghe. Tôi còn nhờ hai bên gia đình nói giúp nhưng vợ tôi vẫn không thay đổi quyết định.
Tôi không ngờ vợ tôi vốn hiền lành và có vẻ cảm chịu như vậy nhưng lại cứng rắn đòi bỏ tôi kiên quyết đến thế. Vợ tôi nói nếu tôi không rời khỏi nhà thì mẹ con cô ấy sẽ về nhà ngoài. Không còn cách nào khác, tôi đành dọn ra ngoài để cho vợ và con ở lại nhà. Cô ấy nói dù tôi có làm gì thì cô ấy cũng không tha thứ.
Những ngày qua với tôi thực sự như cực hình. Tôi không biết phải làm thế nào để vợ bỏ qua. Có đôi lúc, tôi nghĩ tiêu cực hay là thôi ly hôn cho vợ tôi vừa lòng. Bởi vì một người vợ chỉ có một sai lầm nhỏ của chồng đã không thể chấp nhận thì đi suốt cuộc đời chắc gì cô ấy đã thông cảm với tôi. Bây giờ tôi nên làm gì? Tiếp tục năn nỉ vợ hay buông xuôi chia tay?