So với những người khác, vợ chồng tôi rất chật vật trong vấn đề con cái. Chúng tôi lấy nhau năm 30 tuổi. Cả hai đều không còn trẻ nên khá nôn nóng trong chuyện con cái. Tuy nhiên điều gì càng háo hức thì càng khó đạt được.
Năm đầu, rồi năm 2, mãi mà chúng tôi vẫn chưa có tin vui. Sợ mình bị bệnh, vợ chồng tôi cũng đi khắp nơi thăm khám. Bác sĩ nói tôi có chút vấn đề và cần điều trị. Ròng rã mấy năm trời thăm khám và chữa trị, vợ chồng tôi đã tốn không biết bao nhiêu tiền của.
May mắn đến với chúng tôi vào ngày 14/2 năm nay. Bước ra từ nhà tắm, vợ tôi nói cô ấy có món quà rất đặc biệt tặng chồng. Tôi cứ tưởng đó là một thứ gì đắt đỏ, nhưng không, thứ ấy đơn giản vô cùng – một chiếc que thử thai 2 vạch. Tôi sợ mình nhìn nhầm nên nhìn đi nhìn lại, cho đến khi vợ nghẹn ngào nói: "Anh vẫn chưa tin à, mình có con rồi đấy". Đến lúc đó, tôi mới ôm chầm lấy vợ. Cuối cùng sau 5 năm, may mắn cũng mỉm cười với tôi.
Suốt thời gian vợ thai nghén, tôi luôn tìm những thứ tốt nhất, bổ nhất cho cô ấy ăn. Chỉ mong sao con tôi có thể khỏe mạnh chào đời, vợ cũng đủ sức để vượt cạn. Lần nào tôi cũng chở vợ đi siêu âm. Nhìn thấy con, tôi hạnh phúc lắm.
Sau khi vợ tôi được đưa về phòng, cô ấy đòi gặp con đầu tiên. Ảnh minh họa
Sang tháng thứ 9, con vẫn ở ngôi ngược. Chúng tôi phải đăng ký sinh mổ. Bản thân tôi cũng muốn chứng kiến khoảnh khắc con chào đời nên chọn dịch vụ vào phòng sinh. Quả thật giây phút nghe con khóc rất thiêng liêng. Là một người đàn ông và đã trải qua vô số chuyện, tôi vẫn chưa từng rơi nước mắt. Lần này, tôi khóc thật sự.
Con vừa được đưa ra khỏi bụng vợ, bác sĩ liền bế và đưa cho tôi. Anh nói nhỏ: "Bây giờ vợ anh đang mệt, anh tạm thời đừng cho cô ấy nhìn mặt cháu vội". Tôi mò mò nhìn xuống và khá sốc khi thấy một vết bớt lớn trên mặt con. Vừa vui mừng được một chút, tâm trí tôi đã bị nỗi lo bao trùm. Tôi thương con và rất sợ sau này, con sẽ gặp khó khăn với khuyết điểm ấy.
Sau khi vợ tôi được đưa về phòng, cô ấy đòi gặp con đầu tiên. Vừa bế con trên tay, vợ tôi vén tã ra. Nhìn thấy vết bớt, cô ấy khóc nấc rồi ngất lịm. Phải nhờ đến sự can thiệp từ y tế, cô ấy mới giữ được bình tĩnh.
Thú thật tôi luôn động viên vợ nhưng bản thân lại rất lo lắng. Rằng sau này, vết bớt ấy có thể dùng công nghệ thẩm mỹ để cải thiện hay không? Có ai đã từng gặp trường hợp như gia đình tôi, tư vấn giúp tôi được không ạ?