Không khó đoán mục tiêu của đề tài hơi sốc này là nhắm đến những chàng trai trẻ định “học vượt” từ mấy cô gái bán hoa, mong có một “hành trang vào đời” kha khá để không khỏi ngỡ ngàng với cuộc sống tình dục vợ chồng, sau này, và mục tiêu đầu tiên là không phải mất mặt với tân nương trong đêm tân hôn.
Nếu cho đây là ý định logic thì thử bàn liệu mấy cô dạy được gì cho các “học trò”? Bài vỡ lòng mà các chàng thường muốn đạt là chống nạn “hết tiền ngoài cổng chợ” do lần đầu bỡ ngỡ. Thoạt nghe là một tính toán ăn chắc, bởi đã dùng qua tất khỏi ngỡ ngàng.
Tuy vậy, đây lại là mục… phá sản sớm nhất trong kế hoạch, bởi các chàng quên: sự mới mẻ sẽ lập lại với một đối tượng mới mẻ, nên không thể mang sự bình tĩnh đã có để đối phó với một đối tác mới toanh và chắc chắn thu hút hơn mấy cô “quân xanh”. Việc này giống tình cảnh của cậu học trò học tủ “xanh lét mặt mày” khi đối diện với một đề thi mới tò te. Nếu bài chống xuất tinh sớm khó đạt thì việc tìm một “bồ kinh nghiệm” dựa vào số đông chắc phải thành? Hợp lý, nhưng một lần nữa không chắc. Các chàng lại quên: kinh nghiệm “ăn bánh trả tiền” có được nhờ ngón nghề bán phấn buôn hương không thể dùng cho một đối tượng, hoàn cảnh bình thường như vợ nhà, giường nhà, nếu tân lang không muốn… chưa đánh đã khai.
Như vậy, “bi kịch” của mấy chàng học vượt là đầy bụng chữ nhưng không thể mang ra thi triển. Vậy, biết tuốt để làm gì? Chưa nói, nếu cầm lòng không đặng để thòi đuôi, gặp phải cô vợ khó tính còn bi đát hơn.
Trừ mấy cô đầu óc phóng khoáng, còn lại, hầu hết phụ nữ hẳn chẳng vui vẻ gì với vốn hiểu biết, đồng thời cũng là bằng chứng tố cáo một thời “sôi nổi” của lang quân.
Thêm một ngặt nghèo… rất phụ nữ: dù chủ ý “tìm chồng giữa chốn ba quân” nhưng hầu hết các cô đều không ưa chàng có được sự dạn dày nhờ… trận mạc. Một kiểu khoái chồng hay chữ nhưng không thích ông cắp sách đến trường.
Tất nhiên, chỉ mới chỉ ra hạn chế của “mặt được” còn “mặt không được” thì nhiều vô khối. Đầu tiên là món quà STDs (bệnh lây qua đường tình dục) có thể được đính kèm bằng tốt nghiệp, nếu nặng có thể ảnh hưởng xấu đến khả năng làm chồng, làm cha của tân khoa.
Thật ra, còn một mối nguy nữa mà các chàng quên tính: việc quen với nếp ăn nằm chuyên nghiệp có thể sẽ làm khó cho lang quân khi phải thi thố trên giường nhà. Di chứng này chẳng những khiến chuyện vợ chồng vạ lây mà còn có thể xúi giục anh chồng “nhớ rừng” quay lại với “sơn lâm”. Tóm lại, có vẻ bạn không nhận được gì nhiều từ cú học vượt “biết chạy trước khi biết đi” nhờ “gái ăn sương”, trừ khi đích của bạn là một chàng Don Juan chứ không phải người đàn ông của gia đình với mục tiêu khiêm tốn: làm hoàng đế trong phòng ngủ của mình thôi.