NAM GIỚI » Đàn ông yêu

Thấy chồng uống rượu say bét nhè vợ tức giận làm hành động đó rồi cuối cùng phải hối hận cả đời

Thứ hai, 28/11/2016 09:27

Cô ấy thấy chồng uống rượu bét nhè lại phải xì ra mấy trăm nghìn trả tiền rượu nên rất tức giận. Cô ấy để mặc tôi nằm trên sàn nhà rồi đi múc một chậu nước...

Chẳng biết tôi mắc cái tật sợ vợ từ lúc nào nữa, chỉ nhớ là lúc mới cưới về tôi yêu chiều vợ lắm cô ấy thích điều gì là tôi tìm mọi cách đáp ứng. Có những hôm 1h đêm đang trong giấc mộng vậy mà tôi cũng phải lò mò dậy nấu cho nàng bát mì tôm vì buổi chiều vợ không muốn ăn cơm. Rồi những đêm đông gió rét buốt vợ nổi hứng nên đi ăn ngô nướng dù không muốn tôi cũng phải chiều em để tránh khỏi phải nhìn thấy những giọt nước mắt ngắn nước mắt dài của em.

Rồi ngày tháng trôi qua tôi cảm nhận được trong nhà này tiếng nói của mình không có giá trị. Mặc dù hàng tháng tôi mang về nhiều tiền gấp mấy lần vợ nhưng những lời nói của tôi chẳng bao giờ được vợ lắng nghe và làm theo. Mỗi lần tôi đưa ra những đề xuất gì là phải suy nghĩ mất vài ngày mới đủ can đảm để nói ra vậy mà vừa mở mồm ra đã bị nàng quát hay bạt tai một cái làm tôi im không dám cãi lại.

Đã nhiều lần đi ăn uống nhà đồng nghiệp nên tôi muốn rủ họ về nhà mình để chơi một lần nhưng chỉ nghe vợ nói một câu là tôi đã co rúm người chẳng dám ho he gì. Mặc dù tôi tự nhủ phải dũng cảm phấn trấn lên để quát to hơn, dập chân mạnh hơn vợ nhưng dường như càng cố trấn an thì lời nói của tôi càng lí nhí trong cổ nói không ra lời thì dám quát mắng ai được chứ.

Tôi là người đàn ông sợ vợ (Ảnh minh họa)

Ở công ty tôi là một quản đốc năng nổ được mọi người trọng dụng và khiếp sợ, chỉ cần một tiếng nói của tôi là hàng nghìn người phải nghe theo nếu không những hình phạt kỷ luật trừ lương hay đuổi việc được tôi áp dụng thường xuyên. Vậy mà về nhà vợ bảo thế nào tôi nghe răm rắp như đứa trẻ con chưa biết nói.

Hôm ấy bố mẹ tôi ở quê ra chơi, ông bà mang rất nhiều quà cáp ở quê ra tôi và các con thì hồ hởi đón nhận còn nàng thì cau mày khó chịu:

- Lần sau bố mẹ đừng chở củi về rừng cho bẩn nhà con, gà ở thành phố thiếu gì chỉ ới một cái là đã bày ra đĩa rồi, mấy quả cam quýt trong siêu thị ngon và đẹp chẳng thiếu thứ gì.

- Ơ sao em lại.

Đang định nói tiếp thì vợ nguýt dài một cái khiến tôi lặng câm không dám nói tiếp. Bố mẹ tôi chẳng nói gì chỉ thở dài một cái mà khiến tim tôi đau nhói nhưng chỉ biết im lặng dĩ hoà vi quý cho xong chuyện.

Dự định ở chơi 1 tuần vậy mà mới có 2 ngày mà mẹ đã đòi về gặng hỏi mãi mẹ mới chịu nói lý do:

- Vợ con dạo này nó khác nhiều quá, đi vệ sinh bố con quên không xả nước mà nó chửi “thằng nào đi đái mà không xả vậy, mới có một ngày mà mọi thứ đã rối tung lên chắc một tuần cái nhà này thành nhà hoang mất”. Mẹ thương con lắm nhưng thôi để mẹ về không ở lâu lại ấn tượng xấu về con dâu.

Thương mẹ quá tôi muốn nhảy ra tát cho vợ vài cái để dạy dỗ nhưng thật may mẹ đã ngăn lại chứ thực ra dù tôi đang giận cô ấy tím tái mặt lại nhưng sợ chưa đánh được vợ thì má mình đã sưng rồi.

Chở bố mẹ ra xe rồi tôi buồn chán những giọt nước mắt tự nhiên chảy trên gò má mà thương cho bố mẹ nuôi con ăn học vất vả là vậy mà đến khi thành người đàng hoàng rồi cũng chẳng thể bảo vệ được họ. Sao tôi lại nhát gan sợ vợ đến mức vậy chứ. Rồi chẳng hiều ma xui quỷ khiến thế nào đưa đẩy tôi đến quán rượu, ngồi một mình vừa uống vừa khóc khóc rất nhiều cho thằng đàn ông sợ vợ như tôi.

Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi uống say đến vậy, đến nỗi nhà hàng phải gọi taxi đưa tôi về và chìa cái phiếu tính tiền cho vợ trả. Cô ấy thấy chồng uống rượu bét nhè lại phải xì ra mấy trăm nghìn trả tiền rượu nên rất tức giận. Cô ấy để mặc tôi nằm trên sàn nhà rồi đi múc một chậu nước hắt lên người tôi rồi quát:

- Để xem lần sau còn dám uống rượu nữa không.

Rượu vào trong người đã nóng lại gặp lạnh đột ngột tôi lạnh quá lò mò dậy cởi hết quần áo ra và tự thay bộ đồ khác, bình thường chỉ một lát là tôi mặc xong nhưng người cứ nhũn ra việc tháo đồ đã khó mặc vào còn khó hơn vậy mà vợ để mặc tôi rồi đi ngủ. Chỉ biết sáng hôm sau khi tỉnh dậy tôi nằm co ro trên chiếc ghế sô pha và phía dưới chân là quần áo ướt sũng với đống nước còn nguyên hiện trường. Trong người lúc nóng lúc lạnh dường như tôi đang bị sốt, nhìn thấy vợ bảo cô ấy mua cho mấy viên thuốc để uống vậy mà cô ấy cáu gắt:

- Đây không rỗi còn phải đi làm, đúng là kẻ vô dụng.

Nghe vợ nói câu mà tôi há hốc mồm ra không nói được gì, tôi mà là kẻ vô dụng thì còn ai hữu dụng ở đây chứ, chắc tôi mà không làm ra được tiền thì vợ còn đối xử tệ đến mức nào. Nói rồi cô chở các con đi học rồi đi làm luôn chẳng thèm để ý đến người chồng bụng đang đói cồn cào chân tay mềm nhũn chẳng thể tự phục vụ được. Đúng lúc đó cô bạn đồng nghiệp gọi điện thoại hỏi tôi sao chưa đi làm và tôi mừng rỡ như vừa được cứu sống vậy.

(Ảnh minh họa)

Cô ấy đến mang thuốc và nấu cho tôi một bát cháo hành để ăn rồi cả buổi ở lại chăm sóc tôi vì lo sợ tôi bị sao. Đang nói chuyện vui vẻ thì vợ tôi đi làm về, rồi cô ấy yên tâm giao bệnh nhân cho vợ tôi mà ra về. Tôi thì rối rít cảm ơn còn vợ tôi chẳng nói chẳng rằng gì nhảy xổ vào cầm tóc cào cấu cô đồng nghiệp khiến tôi tức điên người. Chẳng kịp suy nghĩ gì nữa vội lao vào kéo vợ ra rồi ném phịch cô ta xuống đất mà mắng:

- Chính cô ấy đã cứu tính mạng tôi đấy. Cô trả ơn ân nhân thế à. Tôi hết chịu nổi cô rồi, chúng ta sống được đến ngày hôm nay là quá đủ rồi, chúng ta ly dị thôi.

- Anh bỏ em để đi với con đàn bà kia sao, đúng là đàn ông có mới nới cũ.

- Cô đừng nghĩ tôi là con người như vậy đi, hãy nhìn lại mình đi, gieo nhân nào gặt quả lấy, từ nay tôi sẽ không bao giờ sợ người vợ vô cảm vô tâm nhìn chồng ốm kiệt sức bất lực mà vẫn có thể chửi mắng không có chút tình người. Còn cô ấy đang có một gia đình rất hạnh phúc cô đừng có nghĩ ai cũng xấu như mình vậy.

Nhìn những giọt nước mắt của vợ nhưng đã quá muộn tôi không thể sống mãi trong cái vỏ ốc sên được nữa.

>> Cho vợ đi thẩm mỹ đẹp như gái Hàn rồi mất luôn

VA (Theo Giadinhvietnam.com)
Tin nổi bật
Tin cùng chuyên mục
Tin Video
Tin mới