Cuộc đời đúng là chẳng biết thế nào, phải ở trong những hoàn cảnh nhất định thì mới có thể hiểu được… Nhiều bà vợ chỉ chăm chăm giữ chồng cho bằng được, chồng mà léng phéng với cô bạn thì khéo…cắt ngay cái ấy. Nhiều bà vợ mà biết chồng mình có con với người khác thì chắc chắn nổi giận xung thiên. Vợ tôi thì lại khác, lại nhờ chính chồng mình giúp cô bạn thân có một đứa con, mà lại cứ đòi theo cách thông thường chứ chẳng phải là thụ tinh nhân tạo, mà ở hoàn cảnh tôi thì mới có thể hiểu được cái sự nhờ giúp đỡ này. Vợ tôi có một cô bạn thân từ bé, vợ tôi 33 tuổi thì đã chơi với cô ấy được tròn cả 33 năm, gắn bó cả cuộc đời, gắn bó còn hơn cả tôi vì nhà cô ấy với nhà cô bạn là hàng xóm. Bố mẹ vợ tôi và bố mẹ cô bạn cũng là những người bạn thân thiết còn hơn cả anh em ruột thịt. Tình cảm của vợ tôi và cô bạn còn hơn cả tình chị em, từ lúc nhỏ, đến lúc đi học, cho đến lúc vào đại học, sau này ra trường. Cô bạn thân của vợ tôi còn là mẹ nuôi của con trai tôi. Từ ngày chúng tôi quen nhau, yêu nhau, cô ấy chứng kiến tất cả, giúp đỡ rất nhiều, này cưới đương nhiên cũng có cô ấy ở bên cạnh. Rồi lúc vợ tôi ốm, mang thai, sinh con, cô ấy cũng có mặt. Vợ tôi là con một nên chẳng có anh chị em gì, lại rất ít bạn bè, chỉ chơi thân có độc với cô ấy. Cô bạn vợ tôi, con nhà giàu, mà lại rất giỏi giang, thành đạt, Phó giám đốc một công ty lớn, cũng xinh xắn, nhưng chẳng hiểu sao, chẳng yêu ai, cũng chưa lập gia đình, giờ cũng đã đến tuổi coi như là sắp ế. Cô ấy cứ đùa, nếu cô ấy là đàn ông, chắc chắn cô ấy đã yêu vợ tôi trước cả tôi và cưới vợ tôi rồi, chẳng đến lượt tôi. Không chỉ là một người bạn, cô ấy còn là ân nhân của gia đình tôi, bởi cách đây vài năm, tôi làm ăn thua lỗ, đứng trước cảnh vỡ nợ đến nơi, mà một tay cô ấy giúp hết, cho tôi vay 4 tỷ đồng khắc phục, không tính lãi một xu. Đến lúc vợ chồng tôi mua đất, xây nhà, cô ấy lại cho vay thêm 2 tỷ nữa, tổng giờ vợ chồng tôi nợ cô ấy tới 6 tỷ đồng mà cô ấy luôn nói bạn bè thì đừng lăn tăn chuyện tiền bạc, giờ tôi vẫn chưa trả hết nợ cô ấy.
Đẻ xong thằng con đầu, chưa kịp sinh đứa thứ 2, vợ tôi bị bệnh nặng, tưởng không qua khỏi, cô ấy lại giúp đỡ cho tôi đưa vợ tôi sang Singapore điều trị. Vợ tôi khỏi bệnh, nhưng co lẽ do di chứng của bệnh, rồi tâm lý, từ đó trở đi, vợ tôi không hề màng chuyện chăn gối. Rồi cũng chẳng biết tại sao, vợ chồng chúng tôi dù cố gần gũi nhau cũng chẳng thể có đứa con nữa, đi khám thì bác sĩ nói tôi bình thường, còn vợ tôi có những triệu chứng vô sinh thứ phát, tức khó đậu thai lần nữa. Một ngày, vợ tôi gọi tôi lại, nói rằng muốn nói chuyện nghiêm túc với tôi. Vợ tôi nói, cô bạn thân của tôi, giỏi giang, giàu có, tự chủ về tài chính và đến tuổi này, cô ấy chẳng hề còn muốn lập gia đình, nhưng cô ấy muốn có con. Trước đến giờ, cô ấy luôn thích trẻ con, cô ấy rất quí cậu con tôi, và con tôi cũng quí cô ấy. Tôi trả lời nếu vậy cô ấy có thể dùng cách thụ tinh nhân tạo, xin tinh trùng, cái này bây giờ y học có thể thực hiện được, rất dễ dàng. Nhưng bất ngờ hơn, vợ tôi nói, rằng vợ tôi nhờ chính tôi giúp cô ấy có con. Nghe vợ nói, tôi giật nẩy mình phản đối ngay, nói rằng như thế là không thể được, như thế là tôi có con với một người phụ nữ không phải vợ mình. Vợ tôi nói rất nhiều, rằng với tình cảm gắn bó như thế, với những gì cô ấy đã làm, vợ tôi sẵn sàng chia sẻ tôi với cô ấy. Rằng giờ vợ tôi đã không còn hứng thú gì nữa với chuyện tình dục, rằng như vậy rất dễ tôi ra ngoài giải quyết nhu cầu, thế thì thà “chung” với cô bạn còn hơn nguy cơ là chồng đi với những đứa vớ vẩn khác. Giờ vợ tôi đã bị lãnh cảm, nên vợ tôi càng hiểu rõ “nỗi khổ” của tôi. Tôi cao to, khỏe mạnh và tuy đã 35 tuổi nhưng tôi vẫn rất sung mãn trong chuyện ấy. Nói thật, nhu cầu đàn ông trong tôi khá cao, nhưng tôi chưa hề một lần phản bội vợ mình. Vợ tôi biết mình đã bị lãnh cảm, đã hiểu rằng mình không thể sinh con, nên giờ vợ tôi muốn tôi đến với cô ấy, chấp nhận cô ấy, và cả là quan hệ với cô ấy nữa, cũng giúp tôi giải quyết được cả những nhu cầu, bức xúc trong mình, nhưng đây chỉ là lí do phụ, lí do chính thì vẫn là những điều cao đẹp. Vợ tôi nói rằng, giờ vợ tôi không thể sinh con được nữa, nên nếu người giúp cô ấy có con là tôi, thì sẽ có 1 đứa con nữa dễ thương như con tôi, hai đứa cùng cha, lại càng thêm gắn bó, chúng nó sẽ là con chung của vợ tôi và cô bạn, và vợ tôi hoàn toàn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc với điều đó. Nên người mà vợ tôi muốn giúp cô bạn thân có con, chính là chồng mình chứ không phải ai khác.
Vợ tôi còn tiết lộ một bí mật mà vợ tôi và cô bạn cất giữ bao lâu nay tôi chưa hề biết, đó là cô bạn vợ tôi là người tạm gọi là như kiểu lưỡng tính, tức là cô ấy thích, yêu cả nam và nữ. Trước kia cô ấy có tình cảm với vợ tôi, mà giữ bao nhiêu năm, sau thì cô ấy hóa ra lại thích cả tôi, mà vẫn cứ thích cả vợ tôi, đó là một thứ tình cảm vừa là yêu, vừa là như 1 thứ tình cảm cao đẹp dành cho 2 người mà mình coi như ruột thịt cả cuộc đời. Vợ tôi vẫn cứ yêu tôi, gia đình tôi vẫn cứ hạnh phúc, còn tình cảm gắn bó giữa vợ tôi và cô ấy cũng sẽ thế, thậm chí gắn bó hơn nếu những điều này xảy ra. Rằng nếu tôi đồng ý, rồi thì cô ấy có con, cả cô ấy và vợ tôi còn nghĩ đến cả chuyện tất cả chúng tôi, những đứa con của chúng tôi sẽ sống chung thành một đại gia đình. Vợ tôi nói rằng như thế không phải là tôi có 2 vợ, chỉ đơn giản là tôi giúp bạn cô ấy có 1 đứa con. Nghe vợ tôi nói, tôi trả lời rằng tôi không thể đồng ý được, chuyện này thật không ổn chút nào. Vợ tôi đã khóc mãi, nói rằng tại sao tôi lại phản đối điều này, khi điều này mang lại hạnh phúc, niềm vui cho vợ tôi, rồi cho bạn cô ấy, người vẫn luôn là ân nhân và là người vô cùng gắn bó, thân thiết với vợ chồng tôi. Tôi thực sự khó nghĩ quá, tôi có nên thực hiện điều này không nhỉ…??