Theo chương trình, đêm nhạc bắt đầu bằng màn biểu diễn những bài hát của nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn. Người được mệnh danh “Bob Dylan của Việt Nam”. Những ca sĩ hàng đầu thể loại nhạc này như Cẩm Vân, Hồng Nhung, Đức Tuấn, Quang Dũng, Saxophonist Trần Mạnh Tuấn đã tạo sức hút bằng những bài hát như “Con mắt còn lại”, “Thuở Bống là người”, “Nối vòng tay lớn”… Ngạc nhiên nhất là Uyên Linh cũng xuất hiện trình diễn thay đàn chị Thanh Lam. Màn mở đầu nhạc Trịnh trọn vẹn vai trò người đón khách dù số lượng bài hát cũng như ca sĩ giảm nhiều so với chương trình dự kiến ban đầu.
Các ca sĩ cùng hát vang bài "Nối vòng tay lớn"
Bob Dylan trên sân khấu
Trên sân cỏ rộng thênh thang của khuôn viên trường đại học RMIT, gần 70% số khán giả là người nước ngoài. Họ đến từ khắp nơi, ở mọi độ tuổi từ trẻ cho đến gần 70, những người sống và làm việc lâu dài tại Việt Nam và có cả du khách đang đi du lịch. Thông tin về đêm diễn của Bob Dylan khiến họ rất thích thú, giá cả cũng phù hợp nên họ không ngần ngại mua vé vào xem. Bên trong có sẵn các kiốt bán thức ăn, nước uống nên họ xếp hàng dài để mua và tận hưởng đêm nhạc.
Ông lập tức thu hút sự chú ý
Những cặp đôi, nhóm bạn bắt đầu trải chiếu, miếng đệm và ngồi trên thảm cỏ, hít thở không khí trong lành, ngắm trăng sao trên trời và tận hưởng những giai điệu mượt mà. Thời gian đầu họ ăn uống và vỗ tay tán thưởng tiếng saxophone cùng giai điệu Trịnh, sau đó họ bắt đầu tập trung để chờ đợi Bob Dylan. Sự chuyển đổi của ban nhạc quá lâu làm nhiều người “nóng ruột” và đứng hẳn dậy tiến về khán đài để xem. Không chỉ khán giả Việt mà nhiều khán giả nước ngoài cũng tiến lên và đứng chật ních. Những người phía sau khản cổ đề nghị ngồi xuống nhưng không được cũng đành phải đứng hết lên.
Từng nhóm ngồi thưởng thức âm nhạc
Họ nằm chuyện trò
Mọi người đều đứng hết lên
Khán giả bắt đầu nhún nhẩy
Và khi Bob xuất hiện, tiếng vỗ tay vang dậy, vẫn theo phong cách của mình Bob Dylan cùng chiếc mũ và cây đàn guitar cất giọng. Do thời gian đã quá lâu và chỉ nghe qua đĩa nên giọng của Bob Dylan khi hát live không còn trong vắt như thuở trước nhưng phong cách trình diễn vẫn như cũ. Ông vẫn một mình ôm cây guitar cùng ban nhạc quen thuộc và hát ngẫu hứng, thích bài hát nào ông sẽ hát bài ấy.
Những khán giả bên dưới vỗ tay hòa nhịp và nhảy theo âm nhạc của ông. Một loại hình âm nhạc như lời tâm sự, câu chuyện kể cùng không khí “sân vườn” tạo cảm giác gần mà lạ. Lạ với khán giả Việt Nam nhưng rất gần với khán giả nước ngoài. Khi nhảy mệt họ lại cùng nhau ra ngoài, trải đệm ngồi tâm sự, uống nước hoặc ăn rồi tiếp tục nghe nhạc và vỗ tay ủng hộ.
Họ gọi vang tên ông
Không gian hoàn toàn mở, ông cứ hát cùng với cây đàn, không nghỉ ngơi, hết bài hát này đến bài hát khác. Khán giả nếu thích có thể gần để nhìn ông và khi mệt với việc nhảy múa, vỗ tay thì có thể tìm khoảng trời riêng và tiếp tục chuyện trò. Sự gần gũi và không pha loãng là điểm mạnh của show diễn này.