Lời nói của Huỳnh có sức nặng ngàn cân vì anh luôn thận trọng và có trách nhiệm với mỗi điều mình nói ra. Sau khi nghe anh thẳng thắn: “Anh chỉ thích những cô gái chủ động đến với mình”, Hoa biết việc giả vờ kiêu sa và chờ đợi ở con người này một lời tỏ tình lãng mạn chắc chắn sẽ là một sai lầm. Chẳng hiểu từ khi nào, Hoa đã say Huỳnh như điếu đổ. Ở anh có nhiều điểm giống với người tình trong mộng mà cô vẫn thường mơ. Cao to đen hôi, đa mưu túc trí và giàu có. Trái tim Hoa đã thầm hướng về chàng trai này từ lâu. Bởi vì anh thích phụ nữ chủ động nên một cô gái nhút nhát như Hoa cũng phải đánh liều lao vào dầu sôi lửa bỏng vì tình yêu. Cô phải quyết tâm thực hiện điều đó càng sớm càng tốt vì nhiều cô khác cũng đang có ý nhăm nhe chiếm lấy trái tim Huỳnh, trong khi anh vẫn bình chân như vại. Bằng linh cảm của một người phụ nữ tinh tế, Hoa dám chắc anh cũng có tình cảm với mình, khả năng tỏ tình thành công xấp xỉ 90%. Không ngờ, khi nghe cô bày tỏ tình yêu, Huỳnh cũng tỏ ra cảm động lắng nghe nhưng chỉ tỏ thái độ ỡm ờ cùng một lời động viên: "Hiện tại anh không yêu em và cũng chưa yêu ai cho nên anh sẽ cho em cơ hội, cả những người khác cũng thế, ai khiến cho anh yêu thì anh sẽ mãi mãi thuộc về người ấy". Hoa không thất vọng nhưng thấy bực mình khi nghe Huỳnh trả lời lửng lơ như muốn chọc tức người ta vậy. Mất vài tuần cô tránh mặt không gặp Huỳnh. Cô đã muốn từ bỏ vì lòng tự ái bị tổn thương. Cơ hội ư? Cô có xin bao giờ đâu mà anh ta bảo cho cô cơ hội. Trên đời này thiếu gì đàn ông yêu cô. Nhiều người còn hơn anh ta gấp bội. Nhưng cuối cùng, tự ái của cô cũng phải chào thua trước sự cám dỗ của tình yêu. Cô đã tìm anh để nhận lấy cơ hội của mình. Huỳnh luôn dửng dưng, lạnh nhạt nhưng không hiểu sao anh vẫn khiến Hoa có cảm giác rằng cô sắp chạm đến cái đích của tình yêu. Vì thế cô vẫn kiên nhẫn thể hiện tình yêu với anh mỗi ngày và chờ đợi. Nhưng khi bắt gặp anh đi xem phim với một chân dài thướt tha, cô thấy lòng buồn rười rượi, nỗi cô đơn, bực tức dày vò trong từng ý nghĩ. Mỗi lần làm anh không vui, Hoa lại đánh mất đi một cơ hội của mình. Nhưng mỗi lần như vậy, anh lại cho cô thêm một cơ hội mới để chinh phục anh lại từ đầu. Sau mỗi lần như vậy, cô lại rút ra cho mình một bài học để không phạm phải sai lầm. Dù sau này người chiếm được tình yêu của anh không phải là Hoa, cô cũng đã học hỏi được từ anh rất nhiều kinh nghiệm sống. Đã một năm trôi qua, tình cảm của anh không có dấu hiệu tiến triển nhưng Hoa đã trưởng thành lên trông thấy. Không còn là cô gái nhút nhát ngày nào. Hoa bây giờ mạnh mẽ, tự tin đón nhận mọi khó khăn trong cuộc sống. Cô đã trở thành mẫu phụ nữ dịu dàng, đảm đang mà đàn ông nào cũng ao ước. Kể từ khi yêu Huỳnh, cô không còn cho ai cơ hội bước vào trái tim mình nữa. Cô cũng không cho mình có cơ hội được yêu thêm một ai khác ngoài Huỳnh. Cô quyết tâm chờ đợi. Cuối cùng cũng đến cái ngày cô có một câu trả lời dứt khoát của anh. Anh bảo: “Em có nhớ anh đã cho em bao nhiêu cơ hội không?” Hoa đáp ngay “28”. Anh cười: “Còn anh thì không nhớ. Bởi vì anh luôn dành cơ hội cho em, không giới hạn. Việc đó chưa đủ nói lên tình yêu của anh hay vì em quá vô tâm đến nỗi không hề nhận ra thực sự anh đã yêu em từ lâu lắm rồi. Em lại đánh mất thêm một cơ hội nữa khi không hiểu một chút gì về anh rồi đó. Nhưng anh sẽ cho em thêm nhiều cơ hội nữa, bởi vì anh yêu em”.