Để có thêm thông tin nhiều chiều chứ không phải chỉ dựa vào tường trình của trọng tài và giám sát trận đấu, cho phép tôi được tường thuật lại những điểm chính diễn ra trong trận đấu dẫn đến việc tôi bị trọng tài rút thẻ đỏ đuổi ra khỏi sân đấu như sau: Hiệp 1 trận đấu diễn ra bình thường, sang hiệp 2 khi đội tôi bị dẫn bàn 1-2 thì tâm lý của tôi có phần sốt ruột và có chạy theo phàn nàn với trọng tài về tình huống cầu thủ đối phương trả bóng bằng chân về cho thủ môn nhưng trọng tài không thổi phạt. Trọng tài rút thẻ vàng ra phạt tôi, lúc đó nóng ruột quá tôi có phản ứng lại trọng tài bằng câu chửi thề:
“Đ.M ông bắt như thế là giết đội tôi”, trọng tài cũng chửi lại tôi
“Đ.M mày mày nói nữa ông đuổi ra khỏi sân”.
Đến phút 80, khi đội bóng tôi bị dẫn 1-3 thì thủ môn đá bóng lên giữa sân để giao bóng thì bóng vô tình trúng người tôi, đang buồn vì đội nhà bị thua bàn nên tôi co chân đá bóng đi theo phản xạ tự nhiên, không may bóng lại vô tình bay đến vị trí trợ lý trọng tài đứng và suýt trúng (chính xác là suýt trúng người trọng tài biên chứ không phải là trọng tài biên né được, và bóng bay là là ngang tầm đầu gối chứ không bay lên cao ngang mặt).
|
Đặng Ngọc Tùng phản pháo lại án phạt |
Đây là hành vi tôi thực hiện một cách vô tình mà không có bất kỳ chủ đích nào cả (và thực tế tôi và trọng tài biên cũng không có bất kỳ một khúc mắc nào để tôi phải thực hiện hành vi đá bóng thẳng vào trọng tài biên như thế). Những gì diễn ra trên sân cỏ là không quá mức nghiêm trọng, tôi cũng xác định là tôi có lỗi, và lỗi của tôi đã bị trọng tài chính xử phạt ngay trên sân bằng 2 chiếc thẻ vàng. Tôi cũng nhận ra lỗi của mình và chấp nhận rời sân mà không có bất kỳ một phản ứng hay hành động nào để phải bị quy kết là định hay cố tình có hành vi xâm phạm thân thể người khác.
Khoản 1 Điều 38 trong Quy định về Kỷ luật quy định trường hợp định hoặc cố tình xâm phạm thân thể người khác nhưng chưa làm thiệt hại đến thân thể, sức khỏe người đó thì bị đình chỉ thi đấu ít nhất 02 trận, gây thiệt hại đến sức khỏe, thân thể thì bị đình chỉ thi đấu ít nhất 04 trận. Như vậy theo quy định này thì chỉ xử phạt về lỗi cố ý chứ không phạt lỗi vô ý. Trên thực tế tôi không cố ý xâm phạm đến thân thể hay sức khỏe của người khác, và thực tế cũng hoàn toàn không có ai bị xâm phậm thân thể và sức khỏe cả.
Còn nếu cho rằng tôi có lỗi cố ý thì trên thực tế cũng hoàn toàn không xảy ra trường hợp ai bị tôi gây thiệt hại đến thân thể hay sức khỏe cả. Vì thế nếu có áp dụng điều luật này để xử phạt tôi thì cũng chỉ có thể xử phạt tối đa là đình chỉ thi đấu 04 trận (lỗi cố ý và đã có việc thân thể, sức khỏe bị thiệt hại thì khởi điểm phải chịu phạt đình chỉ thi đấu 04 trận, và như thế khi chưa có thiệt hại về thân thể và sức khỏe thì mức phạt tối đa cũng chỉ là đình chỉ thi đấu 04 trận chứ không thể phạt cao hơn).
Điều 39 trong Quy định về Kỷ luật quy định về hành vi xúc phạm danh dự, hành vi thiếu văn hóa thì xử phạt đình chỉ thi đấu 04 trận. Lỗi này xử phạt tôi thì tôi chấp nhận vì áp vào quy định là đúng, nhưng cũng mong các cấp lãnh đạo ban Giải quyết Khiếu nại xem xét vì tôi không phải là trường hợp cá biệt dùng lời lẽ không được văn hóa.
Việc kết hợp cả 2 lỗi được quy định ở Điều 38 và Điều 39 của Quy định về Kỷ luật thì mức phạt tối đa của tôi cũng chỉ là cấm thi đấu là 6 trận mà thôi. Mức xử phạt theo Quyết định 97 này quả là kinh hoàng và là cú sốc quá lớn đối với tôi.
Thể thao & Văn hóa Online