Giờ nghĩ lại, tôi không hiểu tại sao anh lại chịu đựng tôi trong suốt một thời gian dài như thế. Anh vẫn lo lắng, quan tâm và yêu thương tôi hết mực. Có lẽ lúc ấy, anh cũng chẳng vui vẻ gì với những kế hoạch và dự định của tôi, nhưng chính sự ương bướng của tôi đã khiến anh khuất phục. Và vì anh cũng lo lắng cho tương lai của chúng tôi, lo lắng tôi sẽ vất vả, chật vật xoay xở với đồng lương ít ỏi. Suốt một thời gian dài, tôi chẳng làm gì ngoài việc hối thúc anh kiếm tiền, hối thúc anh đi học, hối thúc anh phải “nhanh nhẹn lên, tính toán hơn” để thăng tiến. Tôi đã làm anh mệt mỏi và chán ngán. Giờ nhớ lại, trước những câu nói so sánh “người này người kia”, trước lòng tham của tôi, anh đã ngỡ ngàng và buồn nản đến mức chẳng nói được câu nào. Anh nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng và bảo “Anh yêu em”. Lúc ấy, tôi có hiểu gì đâu, tôi cho là chưa đủ. Tôi thậm chí còn tồi tệ và xấu xa đến mức phũ phàng nói: “Yêu có mài ra mà ăn được đâu”. Bây giờ, khi anh đã có một vị trí vững chắc, một tấm bằng danh giá, điều kiện kinh tế ổn định, tôi hối thúc anh cưới thì anh lừng khừng và anh từ chối. Anh bảo với tôi: “Anh không muốn ràng buộc, anh chưa muốn nặng gánh gia đình”. Khi tôi thúc ép quyết liệt hơn, anh thậm chí còn nói thẳng, anh không còn yêu tôi nữa nên dĩ nhiên cũng chẳng muốn cưới tôi. Tôi nghe như sét đánh ngang tai. Tôi đã từng trách anh phũ phàng, phản bội, xấu xa khi yêu nhau gần mười năm mà anh lại bỏ rơi tôi. Tôi đã từng căm hận anh vì cho rằng, nếu không có tôi động viên, hối thúc thì anh đã chẳng thể có được vị trí như hôm nay… Nhưng tôi nhận ra mình đã nhầm khi biết rằng, người ở bên anh, động viên anh suốt những năm qua, chăm sóc anh không phải là tôi mà là một cô gái khác. Còn thứ mà tôi làm chỉ là tạo thêm áp lực cho anh, bắt anh vắt kiệt sức vì lòng tham, vì nhu cầu của tôi. Tôi hối hận và day dứt vì đã để lỡ người đàn ông tốt nhất thế gian này. Tôi hối hận vì đã tự tay gạt đổ hạnh phúc của mình. Tôi hối hận vì quá tham lam, ích kỉ… Giờ anh đã có người khác và hạnh phúc bên cô ấy, còn tôi thì vẫn cô đơn và đang dần già nua, xấu xí, mệt mỏi. Tôi đang trả giá cho sai lầm của mình.