Tháng 4 vừa qua, đám cưới của cặp đôi đồng tính với hơn 250 thực khách tham dự đã thực sự khiến người dân Bình Phước xôn xao. Đôi “uyên ương” trong đám cưới này là Đào Lê Đức Nghị (SN 1984, ngụ tại thị trấn Lộc Ninh, huyện Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước) và Nguyễn Công Luận (SN 1995, ngụ xã Tiến Hưng, thị xã Đồng Xoài). Đám cưới công khai này khiến một thời gian sau đó, người ta vẫn không ngớt bàn tán.
Hai năm đấu tranh cho tình yêu
Tìm về xã Tiến Thành, thị xã Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước, khi hỏi đến cặp đôi đồng tính Đức Nghị - Cong Luận, chúng tôi được người dân nơi đây chỉ rất nhiệt tình: “Hai vợ chồng nó bán bún riêu gần Trường Trung cấp y tế đằng kia kìa. Hai đứa nó tốt tính, chịu khó làm ăn, ai cũng yêu quý”. Khác với thái độ miệt thị và coi thường trước kia, giờ đây, tất thảy mọi người đều đã quen và gọi họ là “cặp vợ chồng” mà không còn ái ngại. Theo lời chỉ của người dân, chúng tôi tìm đến quán bún riêu và gặp gỡ hai chàng trai gây xôn xao dư luận thời gian vừa qua.
Gặp chúng tôi, Đức Nghị hồ hởi giới thiệu: “Vợ chồng em ngày nào cũng bán bún riêu ở đây. Dù không kiếm được nhiều tiền nhưng được cái thu nhập ổn định, đủ sống. Lát nữa chúng em sẽ dẫn chị vào nhà, cách đây vài trăm mét thôi”. Hai vợ chồng vừa bán hàng vừa chia sẻ câu chuyện tình yêu của mình.
Đức Nghị là con trai út trong gia đình có 9 anh chị em. Nghị phát hiện ra mình khác thường vào năm 16 tuổi. Cậu thấy mình có tình cảm đặc biệt với các bạn trai và không thích con gái. Dù vậy cậu vẫn cố gắng thích các bạn nữ và có người yêu là con gái để mọi người không nghĩ cậu “không bình thường”. Thế nhưng tình cảm không thể ép buộc được, càng tiếp xúc với con gái cậu càng thấy khó chịu. Đặc biệt khi bị thúc giục lấy vợ quá nhiều, cậu cảm thấy ức chế và đã công khai giới tính của mình. Gia đình có cấm cản, có chỉ trích, Nghị vẫn mặc kệ vì biết rằng, nếu phải lấy một người con gái thì chính người đó và Nghị sẽ không bao giờ có được hạnh phúc.
Đức Nghị gặp Công Luận lần đầu tiên vào năm 2012 khi đến dự đám cưới một người bạn. Hai người hát cùng nhau trong một tiết mục văn nghệ. Lần đầu gặp nhưng đã cảm thấy rung động, hai người trao đổi số điện thoại và từ hôm đó thường xuyên nhắn tin nói chuyện, hẹn gặp nhau và chia sẻ với nhau mọi điều trong cuộc sống. Luận cũng có hoàn cảnh giống Nghị, là con út trong gia đình có hai người con, bị bố mẹ mắng mỏ không tiếc lời sau khi công khai giới tính. Gặp nhau, đồng cảm với nhau, hai người yêu nhau lúc nào không biết. Ra mắt gia đình hai bên, bị phụ huynh ngăn cấm, nhưng họ vẫn kiên trì và tự an ủi nhau rằng, rồi sẽ có ngày cha mẹ hiểu ra.
Hai người dọn về sống với nhau tại ấp 1, xã Tiến Thành, thị xã Đồng Xoài và giúp đỡ nhau rất nhiều trong cuộc sống. Vừa sống cùng nhau, họ cùng thu thập các kiến thức về người đồng tính gửi về thuyết phục gia đình.
Cuộc sống hạnh phúc sau đám cưới
Cứ thế hai năm trôi qua, tình yêu của họ vẫn bền vững, thậm chí càng ngày càng thêm sâu sắc. Hai năm sống cùng nhau không phải là dài nhưng đủ để hai người hiểu điểm tốt và điểm xấu của nhau, tình yêu đã đủ chín muồi giúp họ xác định có thể sống với nhau trọn đời. Cuối cùng cũng được hai bên gia đình chấp thuận, họ ngay lập tức lên kế hoạch tổ chức đám cưới, dù ở thời điểm đó, cả hai đều hiểu, pháp luật không công nhận cuộc hôn nhân giữa hai người cùng giới tính.
Đức Nghị chia sẻ: “Khi chúng em tổ chức đám cưới là lúc dự thảo sửa đổi Luật Hôn nhân – Gia đình đã thay “cấm kết hôn giữa những người cùng giới tính” thành “không thừa nhận nhận việc kết hôn giữa những người cùng giới tính”, và dự thảo vẫn có thể tiếp tục được thay đổi. Chúng em tổ chức đám cưới là để bày tỏ sự mong muốn được xã hội công nhận. Hiện nay, Luật đã được thông qua, hôn nhân đồng giới vẫn chưa được thừa nhận, nhưng chúng em sẽ không bao giờ mất hy vọng”.
Dù hơi buồn khi nhắc đến chuyện cuộc hôn nhân này chưa được thừa nhận nhưng sau đó, hai chàng trai vui vẻ trở lại, nhìn nhau với ánh mắt hạnh phúc và chia sẻ về cuộc sống hạnh phúc hiện tại. Công việc hằng ngày của họ tuy vất vả nhưng ổn định, quan trọng là lúc nào cũng ở cạnh nhau, có thể chăm sóc cho nhau: “Hàng ngày, chúng em dậy sớm từ 2 giờ sáng để đi chợ, nấu đồ, sau đó xếp đồ lên xe đẩy ra ngoài đường bán đến 8-9 giờ tối thì dọn hàng. Vất thật đấy nhưng chúng em rất hạnh phúc vì được ở bên nhau mọi lúc mọi nơi”.
Hai vợ chồng còn đặt tên cho quán bún riêu của mình là “Pê đê” như để khẳng định họ sẽ không ngại ngùng trước sự trêu chọc, dị nghị của mọi người. Người đân ở thị xã Bình Xoài có lẽ không ai là không biết thương hiệu nổi tiếng này, quán bún thu hút đông khách đến ăn, một phần vì ngon và rẻ, một phần do tò mò về vợ chồng chủ quán.
Nhắc đến chuyện tình cảm, Công Luận nhìn Đức Nghị cười nói: “Chồng em là người hay ghen, thấy em cười nói nhiều với người con trai khác là lại hờn dỗi, nhưng dỗi kiểu đáng yêu lắm, em dỗ dành một lúc là hết. Anh ấy nói rằng sợ mất em. Điều đó làm em vui và bọn em yêu nhau nhiều hơn. Lúc đầu, bố mẹ em cũng phản đối, nhưng giờ thấy chúng em hạnh phúc và có cuộc sống ổn định, họ cũng chấp nhận và chúc phúc cho em trong lễ cưới vừa qua”.
Khi được hỏi về kỷ niệm đẹp nhất trong khoảng thời gian chung sống, hai người kể, thời gian đầu buôn bán không được bao nhiêu, có những khi cả tháng trời họ chỉ ăn bún thừa sau mỗi ngày bán cho khách vì không có tiền mua cơm. Đói khổ nhưng cả hai đều hiểu, thông cảm và an ủi lẫn nhau. Lúc nghèo khó nhất lại chính là lúc tình cảm sâu đậm nhất và đó cũng là kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời hai người.
Đức Nghị chia sẻ thêm: “Lúc đầu, khi em dẫn Luận về nhà ra mắt, bố mẹ em phản đối dữ lắm, nhất quyết không cho. Nhưng em vẫn cố gắng thuyết phục, cả các anh chị em cũng nói giúp em nữa. Sau nhiều đêm mẹ em thức trắng suy nghĩ, mẹ gọi em đến vừa khóc vừa nói: “Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, giờ mẹ cho hai đứa đến với nhau, chỉ cần các con sống vui vẻ, hạnh phúc, không gây hại gì cho xã hội”. Em cảm ơn mẹ rối rít và giải thích thêm rằng, con người chẳng ai chọn được giới tính cho mình. Trong cuộc sống, chúng em không làm hại đến ai, cũng lao động, cũng vui chơi, cũng cống hiến như bao người. Ai cũng có cảm xúc, có quyền được sống, được đối xử bình đẳng và tôn trọng, cớ sao những người như chúng em lại bị miệt thị, chỉ trích? Gia đình chấp thuận là động lực rất lớn giúp chúng em vượt qua khó khăn và sống hạnh phúc. Trước mắt, tụi em cố gắng buôn bán dành dụm mua một miếng đất để cất lấy căn nhà. Thời gian sau, chúng em sẽ đến bệnh viện tìm xin nhận một đứa con nuôi. Em mong những cặp đôi như chúng em sớm được đăng ký kết hôn để đảm bảo các quyền lợi về tài sản và con cái như các cặp vợ chồng dị tính khác”.