Mới đây, trên diễn đàn dành cho giới trẻ xuất hiện bài thơ tình mang tựa đề “Dặn chồng sắp cưới”. Bài thơ này nhanh chóng thu hút sự chú ý của hàng nghìn cư dân mạng bởi nội dung gần gũi, nhẹ nhàng mà ý nghĩa. Những lời thủ thỉ của cô gái trẻ mong người mình yêu đừng cười nếu có lúc tóc rối, xuề xòa, đừng nổi giận nếu khi dỗ dành mãi mà cô vẫn cứ hờn dỗi. Chỉ cần chàng trai luôn nắm chặt tay cô, để hai bờ vai tựa sát vào nhau, cùng nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
Hôn nhân sẽ có những lúc không được thuận buồm xuôi gió, sẽ có lúc chòng chành, chàng trai sẽ khiến cô gái phải khóc, ấy là những lúc chưa hiểu nhau. Cô gái tự hứa: “Sẽ hiểu mình đang làm vợ. Anh là chồng… chúng ta là một gia đình nên cần thứ tha để hạnh phúc”…
Bài thơ nhận được rất nhiều sự đồng cảm của các cô gái. Không ít chàng trai cũng ao ước tìm được “một nửa” của mình như cô gái trong bài thơ. “Cưới được người như thế này thì tuyệt biết mấy” – nicknameLove Away mong muốn. Bạn Chưởng Văn thốt lên: “Đọc cái này em chỉ muốn cưới vợ thôi các bác à”. Nickname Hoàng Tùng nhận xét: “Hay! Rất ý nghĩa và đáng suy ngẫm”.
Được biết, tác giả bài thơ này có bút danh là Nồng Nàn Phố, tên thật là Phạm Thiên Ý, sinh năm 1988, hiện đang sống và làm việc tại TP. Hồ Chí Minh.
Mời độc giả cùng đọc bài thơ này:
Dặn chồng sắp cưới
Khi cưới nhau rồi
Sẽ có lúc tóc rối quá mà em không kịp chải
Môi nhạt màu mà vội vàng quá làm em chưa kịp đánh son trở lại
Anh đừng cười nghen anh...
Khi làm vợ rồi nếu em vẫn cứ mong manh
Như hồi con gái để anh dỗ dành mãi mà em không thèm ngừng lẫy
Thì anh đừng giận đùng đùng...Hãy mỉn cười để em thấy
Mình nên nhẹ nhàng ôm anh và thương
Khi ở chung dưới một mái nhà và cùng đi chung một đường
Có thể đoạn đường sẽ ngắn thôi... nhưng hãy nắm chặt tay để thấy đoạn đường
mình cùng đi không bao giờ vô nghĩa
Hãy nương vào nhau chỉ để
Hiểu bờ vai vợ chồng mình là để dành cho nhau
Chắc rồi anh sẽ không tránh được đâu
Một vài lần anh sẽ làm em đau, làm em khóc, làm em giận hờn bỏ về nhà mẹ
Một vài lần anh làm em yếu đuối đến cùng cực hoặc làm em điên lên rồi giả vờ mạnh mẽ
Một vài lần mình chưa hiểu nhau...thì đừng lo lắng được không anh?
Chắc rồi (em nghĩ thế) em sẽ quên, sẽ buông xả, sẽ hiểu mình đang làm vợ
Anh là chồng... chúng ta là một gia đình nên cần thứ tha để hạnh phúc
Và với em... chắc lẽ em không tránh khỏi những lúc
Tính trẻ con em làm anh bực và nổi điên
Nhưng... anh yêu cứ cười hiền
Và em sẽ âm thầm sửa lỗi!
Để vẹn nguyên yêu thương
Khi hai đứa mình nằm chung một giường
Nghĩa là anh và em phải đủ tin yêu để nồng nhiệt
Để gối người này run lên nghĩa là người kia phải biết
Choàng tay ôm hôn
Khi là chồng là vợ đừng tính toán thiệt hơn
Chúng ta không nợ nần gì nhau, chúng ta đều là món quà vô giá mà đời
ban xuống
Hai món quà gặp nhau để yêu thương và chiều chuộng
Để tạo ra những món quà vô giá nữa phải không anh?
Khi cưới em về rồi hãy tôn thờ em như trời xanh
Bởi em sẽ tôn thờ anh hơn trời xanh anh ạ
Em yêu anh quá!
Rồi nè CHỒNG ơi!
***
Ngoài bài thơ nói trên, tác giả Nồng Nàn Phố còn có nhiều tác phẩm được nhiều bạn đọc rất yêu mến, trong đó có bài thơ Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng. Bài thơ là tiếng lòng của các cô gái đang yêu muốn gửi tới chàng trai họ yêu nhưng không đủ dũng khí để khoác lên họ chiếc váy cưới. Tên bài thơ cũng trở thành câu nói được rất nhiều cộng đồng mạng chia sẻ.
Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng
Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang đông
Đừng cười và đừng khóc
Đừng tin và đừng nghi
Hãy bình thường mà sống
Em lấy...kẻo lỡ thì
Anh bảo rằng rất yêu
Rất thương và rất nhớ
Rất cần nhưng không thể
Cưới em? Chuyện trong mơ
Chẳng cần phải lý do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa
Ừ! Thôi em lấy chồng
Chẳng còn gì luyến tiếc
Ừ! Thôi lên xe hoa
Bên chồng mà câm điếc
Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi
Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em - đàn bà yếu đuối
...Muốn đời mình duyên lành
Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?
Thì thôi anh ngủ đi
Nhắm mắt và câm điếc
Em cười nụ cuối cùng
Giễu đời này quá nghiệt.