Có câu: "Cùng nhau vượt qua giông bão sao không thể bên nhau ngày mưa tan". Tâm sự của cô vợ vừa mới giải quyết thủ tục ly hôn chồng dưới đây cũng vậy. Bất chấp sự phản đối của gia đình để bên anh 8 năm trời nhưng cuối cùng lại bị chồng phũ bỏ. Nguyên nhân ly hôn hoàn toàn xuất phát từ chồng. Không phải anh có bồ, mà chỉ vì không còn tình cảm, muốn dứt khoát.
Đến ngày ly hôn, câu nói của chồng khi rời tòa khiến cô vợ vẫn nhớ như in. Kể về cuộc hôn nhân đổ vỡ của mình, cô viết: "Vợ chồng tôi ly hôn rồi. Ly hôn không vì lý do gì cả, chẳng phải vì anh giàu có rồi thì ngoại tình, mà anh nói vì thành công anh có được ngày hôm nay, tôi không xứng đáng được đứng cạnh.
Chúng tôi năm đó phải vất vả lắm mới có thể đến được với nhau. Gia đình tôi khá giả, còn anh thì mới lên thành phố lập nghiệp.
Không thể phủ nhận vì sống trong một gia đình giàu có, được bao bọc nên tính khí tôi có chút tiểu thư. Khi yêu nhau, tôi cũng nghĩ anh ấy yêu sự trẻ con, yêu sự tiểu thư của tôi nhưng đến khi trải qua với nhau 8 năm trời chung sống, hóa ra điều đó chẳng phải.
Mặc cho bố tôi đều nghị cho anh vay tiền để mua nhà, không muốn tôi phải sống trong ảnh khổ sở sau khi lấy chồng nhưng anh vẫn nhất quyết không lấy. Tôi vì yêu chồng nên vẫn quyết định theo anh, mặc dù cuộc sống vất vả thiếu thốn đã khiến tôi rất nhiều lần có ý định muốn bỏ về nhà bố mẹ đẻ.
8 năm trôi qua nhanh như cái chớp mắt, chỉ có tôi là nhận sự hỗ trợ từ ông bà ngoại còn chồng tôi thì không. Đột nhiên một ngày, không có bất cứ xung đột nào, anh đề nghị ly hôn.
Ra khỏi phiên tòa sau khi ly hôn, người đàn ông ghé tai vợ cũ nói: "Thành công của tôi hôm nay, em không xứng đáng đứng cạnh" (Ảnh minh họa).
Tôi còn ngỡ anh ấy đùa. Giờ chồng tôi đã là giám đốc một công ty nội thất, ra ngoài có bao nhiêu người nể, người phục. Tôi khóc rất nhiều và chồng cũng thẳng thắn đưa ra 3 lý do sau:
1. Lúc cưới, cả 2 chúng ta còn quá trẻ, không ý thức được mọi thứ, xác định sai mục đích của hôn nhân là chỉ cần được ở cùng nhau.
2. Bây giờ em đã 30 - cái tuổi không phải quá già để làm lại từ đầu. Giữa chúng ta cũng không ràng buộc con cái. Em sẽ có nhiều lựa chọn tốt hơn anh.
3. Em cũng không cần phải rạch ròi lý do. Chỉ đơn giản là anh không muốn chúng ta ở bên nhau nữa. Anh hết yêu em rồi.
Tôi vô cùng sốc, càng sốc hơn khi anh ấy không ngoại tình, vậy tại sao anh ấy lại không muốn ở bên tôi nữa?
Cuối cùng sau 1 tháng cố không thể giữ nổi, tôi đã chấp nhận buông tay nhưng tôi không thể chịu thiệt mất 8 năm thanh xuân bên người đàn ông bội bạc ấy. Tôi tìm mọi cách để lấy một nửa ngôi nhà dù tôi không được đồng đứng tên. Tôi cũng đòi bằng được chiếc xe ô tô anh ấy mới mua. Tôi cho rằng cái giá của tự do như thế là quá rẻ!
Điều tôi bất ngờ nhất là chồng sẵn sàng cho tôi những gì tôi muốn, miễn anh ấy được ly hôn. Ngày rời tòa án, anh ấy còn ghé vào tai tôi:
"Cuộc hôn nhân này ngay từ khi bắt đầu đã là một sai lầm. 8 năm trước, tôi lấy em với nhiều điều kiện thì 8 năm sau bỏ được em tôi cũng chấp nhận mọi đòi hỏi. Tôi mất nhiều hơn em nghĩ đấy, nhưng cám ơn em đã cho tôi sự trưởng thành. Thanh xuân em có tôi nhưng thành công của tôi ngày hôm nay, em không xứng đáng đứng cạnh".
Tôi có nằm mơ cũng không nghĩ anh ta bội bạc và tàn nhẫn đến thế".
Bên dưới bài viết, nhiều người đồng cảm cho người vợ và trách: "Con người thường vong ơn bội nghĩa quên đi lúc khó khăn ai đã bên cạnh mình". Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng: "Lúc gây dựng sự nghiệp, ông này không nhận sự trợ giúp gì từ nhà vợ, cũng chả ràng buộc con cái hay nợ nhà vợ cái gì cả hay cô vợ lúc anh ta đang lập nghiệp cũng chả giúp được gì cho anh ta. Thì hết yêu rồi buông tay thế thôi. Ai cũng mất thời gian của nhau cả", "Theo tôi nghĩ, bên nhà chị này xem thường chồng. Chị cũng quá vô tư không nghĩ gì cảm nhận của chồng. Bị bên nhà vợ khinh thì ly dị là cách dễ hiểu"...