Đi mua sắm, Trang thích xoắn lấy bạn trai, muốn 2 đứa nắm tay, dung dăng dung dẻ tình tứ giữa nơi đông người, nhưng Hiếu lại tỏ vẻ không thoải mái, khoác tay bạn gái chả được mấy hồi là viện cớ nóng nực, vướng víu, tìm cách tách lẻ. Mùa hè oi bức, thấy bạn trai vã mồ hôi ròng ròng, Trang vội vàng rút khăn giấy ra lau mặt cho chàng, Hiếu cũng né liền và ném cho cô cái nhìn kinh hãi và giải thích: "Anh là người quen tự lập, không thích nhờ vả, nên mọi việc em cứ để kệ anh". Có hôm, ngồi nhà nhớ nhung người yêu, Trang gửi cho chàng tin nhắn: “Mỗi ngày lại thấy nhớ anh, yêu anh hơn” thì phải đến nửa tiếng sau mới thấy Hiệp reply với nội dung chẳng hề có cánh và cũng… chả liên quan: “Tối nay anh đón em đi ăn nhé!”.
Những tình huống như thế khiến Trang thấy mất hứng lắm. Nhưng đó là hồi mới yêu, giờ thì Trang đã rõ, chàng của mình thuộc phong cách “thực dụng, lạnh lùng”, rất dị ứng với những điều “sến sến” như thế.
Tuy nhiên, là phụ nữ mấy ai mà không lắm chuyện. Yêu Hiệp, muốn quan tâm Hiệp, Trang thường có thói quen hỏi han xem hôm nay chàng đi đâu, làm gì, với ai thì cô lại bị chàng dội gáo nước lạnh và trách móc: "Em không nên kiểm soát anh như thế! Phụ nữ làm vậy đàn ông sẽ nhanh chán lắm đó!". Từ ngày yêu Hiệp, Trang cứ "tịt" dần những "thiên chức đàn bà trỗi dậy" của mình.
"Nhiều khi cứ tự cảm thấy mình... vô duyên làm sao ấy. Mình thì lúc nào cũng muốn được gặp nhau thường xuyên, được quan tâm chăm sóc người yêu, nhưng có lẽ người ta cảm thấy bị phiền hà", cũng trong hoàn cảnh tương tự, Thanh Hoài (22 tuổi, Hà Nội) tâm sự.
Với Hoài, dù việc học hành của năm cuối bận rộn đến mấy thì cô vẫn có khả năng thu xếp một tuần gặp người yêu đủ 7 ngày. Trái lại, Thuận - bạn trai Hoài thì thường xuyên cho cô "leo cây" với 1001 lí do như: "Hôm nay công ty nhiều việc quá, mai gặp nhau sau nhé", "Sếp nhờ đi chuyện gấp, anh không gặp được em rồi", "Thằng bạn anh nó gặp chuyện không hay, anh phải qua đó ngay"...
Thuận lại không bao giờ có thói quen buôn điện thoại hay tin nhắn. "Điện thoại chỉ là phương tiện để thông báo cho nhau một cách ngắn gọn những việc cần thiết, chứ tâm sự thì để dành khi gặp mặt!", đó là lý lẽ của Thuận. Bởi vậy, có thời gian Hoài với bạn trai rơi vào hoàn cảnh không điện thoại, không tin nhắn, cả tuần gặp nhau một lần và... chấm hết! Nhiều lúc cô thấy tủi thân, chỉ biết âm thầm khóc một mình. Khóc chán rồi lại đâm ra nghi ngờ tình cảm của đối phương. Sau đó thì ấm ức, giận dỗi... nhưng cũng chẳng tác dụng gì, thậm chí còn bị Thuận cho là "trẻ con, ích kỉ, không biết cảm thông".
Hoài là típ con gái hơi "lắm mồm" nên thích tỉ tê, tâm sự. Yêu Thuận nên có chuyện gì dù là việc hệ trọng hay cỏn con cô cũng muốn được chia sẻ với anh đầu tiên. Nhưng lắm hôm, Hoài thao thao bất tuyệt cả buổi mà bạn trai cô cứ giữ nguyên một nét mặt, lặng thinh. Hoài cắc cớ hỏi thì Thuận giải thích: "Anh không có thói quen buôn chuyện nên... không biết phải nói gì".
Quả vậy, trái ngược với Hoài, Thuận lại khá ít nói, kín đáo. Có những bận, Hoài nhìn rõ trên gương mặt bạn trai hai chữ "có chuyện" song hỏi thế nào chàng cũng không tiết lộ. Hoài quan tâm người yêu, càng tò mò, cố tra khảo thì có khi lại bị Thuận dội gáo nước lạnh: "Việc của đàn ông. Em không cần phải biết!".
Đáng buồn nhất là lúc hai đứa giận hờn. Là cô gái dào dạt cảm xúc, Hoài vẫn nhớ lần đầu tiên khi hai người cãi vã, cô đã khóc rất nhiều, khóc đến khi cổ họng nấc nghẹn không phát ra thành tiếng, nhưng Thuận tuyệt nhiên chẳng động lòng, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng đến tàn nhẫn. Và không một lời vỗ về an ủi, anh bỏ đi, để cô một mình trong ấm ức. Kể từ đó, Hoài cũng biết rằng thứ nước mắt nóng bỏng của mình không phải là loại vũ khí lợi hại có thể làm mềm yếu, tan chảy trái tim sắt đá của Thuận.
"Đã có lúc em tin chắc rằng người ta không yêu em và nói sẽ trả tự do cho anh ấy. Khi đó người ta lại khẳng định rằng vẫn yêu em, tình cảm không hề thay đổi, chẳng qua... tính anh ấy thế, phải có thời gian mới được. Nhưng em thấy rõ, nếu có thay đổi thì chỉ ngày một ngày hai rồi đâu lại vào đó. Em buồn lắm, chẳng biết tính sao nữa", Hoài chia sẻ trong tâm trạng "bỏ thì thương, vương thì tội".
Cần thông cảm và tự tạo niềm vui
Trong tình yêu, mỗi người lại có cách bày tỏ và thể hiện là khác nhau. Bởi điều đó ảnh hưởng lớn từ tính cách cũng như môi trường sống của mỗi người. Đã đem lòng yêu thương một ai đó, đã bằng lòng đi về phía họ, nghĩa là trước đó, bạn đã chấp nhận cá tính cũng như bản chất con người họ. Tuy nhiên, việc bạn có thể dung hòa được hay không và ra sao lại tùy vào sự yêu thương và tấm chân tình của bạn.
Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, có người ngọt ngào, lãng mạn nhưng cũng có người cứng nhắc, khô khan. Có thể, khi yêu típ người khô cứng, lạnh lùng bạn sẽ cảm thấy thua thiệt, mệt mỏi và nhàm chán, nhưng hãy nhìn vào những yêu thương của họ, tấm lòng thành thực của họ, nét khô khan song chân thành mà họ dành cho bạn, để nghĩ suy, rộng lòng hơn. Nếu không thể mong ở họ một sự đổi thay như mong muốn, thì bằng tình yêu của mình, bạn hãy bao dung, rồi tự tạo lấy niềm vui cho mình ngay trong chính cái khô khan, lạnh lùng kia. Bởi chung qui, mọi thứ thay đổi từ chính mình.