Một lần, trong câu chuyện “trà dư tửu hậu”, gã bạn mới quen tên P. (quê Bắc Ninh) bỗng vỗ đùi cái đét khi chợt nhớ câu chuyện cười ra nước mắt về cái thời “hoàng kim” của mình. Trước đó, khi còn làm giám đốc doanh nghiệp chuyên cung cấp các thiết bị giáo dục cho vài tỉnh lẻ, đeo mác doanh nhân, nên cuộc chơi nào P. cũng xắn tay, gồng tới bến. Cứ thế, lũ lượt tiền của làm ra cùng tài sản tích cóp bao năm của hai vợ chồng, P. nướng vào các cuộc chơi. Trong một cuộc nhậu, P. gặp một “đại gia” có tiếng đất Sài Thành. Tất nhiên, trong chuyến kinh lý ra Bắc, vị đại gia này không quên “cắp nách” thêm chân dài, chí ít cũng đã từng gắn mác với cuộc thi người đẹp cấp tỉnh.
May mắn cho P. là “chú mẹc” hiệu E240 của gã vẫn chưa bị ngân hàng tịch biên, cộng với đôi trăm triệu đồng dắt lưng nhờ “đặt” vội căn nhà ở quê, P. ưỡn ngực vào bàn nhậu vung tay “nổ” tới bến. Và khi cuộc chơi đã tàn, thấy không có cơ hội làm ăn với đại gia này, P. tính chiêu “hốt” cô bạn gái của gã.
Cuối cùng, mục đích của P. cũng đạt được. Sau vài lần điện thoại, vài ba món quà cùng bữa ăn thịnh soạn, gã cũng lôi kéo được người đẹp. Vì ngỡ P. là một đại gia có... số nên người đẹp xứ Nam vẫn hồn nhiên nghe gã “hót” những lời đường mật. Sau nhiều đêm mặn nồng, người đẹp để lại số tài khoản và khẽ nhắc P. “nạp” đôi chục “chai” vào thẻ. Thế nhưng chờ mãi, chẳng thấy tài khoản “nổi”, gọi thì P. không chịu nghe máy, người đẹp mới ngỡ ra, gã chỉ là một “đại gia”... rởm.
Bỏ con săn sắt...
Theo lời kể của chị H. (Đống Đa, Hà Nội), cách đây không lâu, chị đang ngồi uống cà phê trên phố Kim Liên thì bất chợt có một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm đến làm quen. Người này giới thiệu tên là L., Việt kiều Pháp, đã xa quê hàng chục năm, nay mới có dịp về thăm lại và muốn chị H. dành chút thời gian đưa y đi thăm quan Hà Nội. Cũng bởi đang nhàn rỗi, thấy L. thân thiện, chị nhận lời. Đáp lại, L. ngỏ ý muốn tặng chị một bộ đầm kỷ niệm lần gặp gỡ đầu tiên. Không mảy may do dự, chị H. lên xe taxi cùng gã đến một cửa hàng thời trang có tiếng trên phố.
Với thái độ ân cần, y chọn một bộ đầm màu trắng, rất đẹp và bảo chị vào thử. Hân hoan với bộ váy mới gắn mác hàng hiệu giá gần 4 triệu đồng, từ phòng thay đồ đi ra, chị H. ngỡ ngàng khi người bạn trai mới quen cùng túi xách của chị đã không cánh mà bay. Hỏi nhân viên bán hàng thì được biết, người đó cầm túi xách chứa máy tính bảng Ipad, điện thoại Iphone và khoảng 10 triệu đồng tiền mặt của chị H. đi ra ngoài lúc chị bước vào thay đồ. Bởi cứ nghĩ họ là một cặp nên nhân viên bảo vệ ở đây chẳng quan tâm đến việc y đi về hướng nào. Ngậm đắng, chị H. lặng lẽ đi về mà chẳng dám kêu ai vì xấu hổ.
Rơi vào tình cảnh tương tự, N. (quê Thanh Hóa) cũng mất toi chiếc xe SH mới cứng vừa được bố mẹ mua cho. Chuyện là, trước Tết Nguyên đán Nhâm Thìn một tháng, N. có làm quen với một người bạn trên mạng. Sau đó họ liên lạc với nhau bằng tin nhắn và điện thoại. Tình cảm ngày thêm nồng nàn. Trước Tết, cả hai quyết định gặp mặt.
Hôm đó, N. được bạn trai mới đưa đi ăn uống, mua mấy thứ quà tặng. Đến tối, khi đang ngồi uống cà phê đầy lãng mạn trên hồ Tây, bất ngờ gã lấy xe của N. nói đi mua thuốc lá vì quán này không có. Thế nhưng, mấy tiếng sau, cả chiếc xe SH và người bạn mới quen đã không quay lại. Mặc dù N. đã lên cơ quan công an trình báo song ngoài cái tên giả trên mạng và sự hào nhoáng, bảnh chọe, N. không còn biết gì thêm về gã trai này.