Bán máu “chăm rau”
Qua rồi thời “bóc bánh, trả tiền”, hiện nay, trên nhiều trang mạng, diễn đàn về sex mỗi thành viên dễ dàng gửi cho nhau những thông tin về các “em rau, MMBG hay máy bay bà già” (chỉ mất tiền mời nước, ăn uống, nhà nghỉ) để mọi người cùng “kiểm tra”, “chia sẻ”. Từ khi được bạn giới thiệu, Kiên (*) sinh viên hệ tại chức của một trường ĐH khu vực Cầu Giấy (Hà Nội) dần nghiện các web đen này. Cả ngày đi làm, chiều về đi học, tối về buông bát cơm cậu lại chúi đầu vào các diễn đàn.
Với một nickname ảo và vài lời nhắn dưới các bài viết, Kiên nhanh chóng có được một danh sách dài các em "rau". Cứ cuối tuần, cậu lại tranh thủ đi "check" rồi về phòng trọ, hào hứng viết "report", "comment" (báo cáo, bình luận) cho anh em trong diễn đàn. Gia đình ở quê thuộc diện trung bình khá nên việc học dưới Hà Nội tự Kiên phải lo gần như toàn bộ từ tiền thuê phòng trọ, tiền ăn uống đến học phí hàng tháng. Sở hữu một chiều cao “tạm được” (1m62) như lời cậu nói và gương mặt ưa nhìn, đặc biệt là khả năng chém gió từ khi biết đến các diễn đàn, Kiên đã được “ăn rau không mất tiền” đến 4-5 lần. Như một “chuyên gia”, Kiên hùng hồn phân tích: “Rau” có nhiều loại khác nhau từ dễ đến khó, được chia theo số lần phải hẹn hò (quy định là mấy “note”). Em nào càng nhiều note tức càng khó vì phải mất nhiều công sức, tiền mời ăn uống nước nôi, nhưng bù lại, người cũng đẹp hơn”. Cũng theo Kiên: “Trên diễn đàn, mình chỉ là hạng tôm tép, chưa có sao nào. Những “pro” (tên các thành viên chuyên nghiệp) thường được đánh giá bằng số sao họ có. Đấy là những người có uy tín, lượng “rau” họ có thì nhiều lắm, có khi hàng trang giấy: từ sinh viên, học sinh cấp III, dân văn phòng,… Thậm chí, có pro chia sẻ trên bài viết vì không đừng được, tiền hết phải bán máu đi “chăm rau” đấy”. Hồn nhiên khoe “chiến tích” Mục đích cuối cùng của Kiên cũng như bao thành viên khác đơn giản là “đưa được nàng lên giường”. Việc khiến cậu thích thú không kém, sau mỗi lần như vậy là những bài “report” báo cáo lại cho các thành viên trong diễn đàn. Nói chuyện với tôi, Kiên lắc đầu tiếc nuối vì “điện thoại không máy ảnh để chụp lại những em rau gửi cho các pro”. Theo cậu: “Mình viết càng tỉ mỉ, giúp đỡ các pro càng nhiệt tình thì uy tín càng cao, càng nhiều người muốn “share rau” trao đổi hơn”.
Bật chiếc máy tính xách tay lên, Kiên thoăn thoắt truy nhập vào các diễn đàn và chỉ cho tôi cách cậu trở thành “tín đồ chăm rau” tự khi nào. Vẻ mặt rạng rỡ, cậu kể lại lần đầu tiên “chăm rau” thành công của mình: “Nhận được tin nhắn với số điện thoại và thông số cơ bản về em này mình gọi điện, nhắn tin ngay. Lúc đầu cũng lo lắm, sau mình vào thẳng vấn đề. Tà lưa mất hơn 20.000 đồng tiền tin nhắn, điện thoại nữa thì hẹn được em ở khu trung chuyển Cầu Giầy. Nhận ra mình em lên xe ngay. Mình đóng thẳng vào nhà nghỉ trên đường Nguyễn Khánh Toàn. Vì là “rau” một note nên nhanh lắm. Chỉ mất tiền nước với nhà nghỉ thôi”. Quan hệ xong, nhưng thậm chí tên tuổi, nhà cửa của em ở đâu Kiên cũng không kịp hỏi. “Mà nếu em nói thì tin làm sao được” – cậu phân trần. Là người đi sau, rút kinh nghiệm của các thành viên trước Kiên luôn thủ sẵn vài sim điện thoại rác để tiện liên hệ và cắt đuôi để tránh bị làm phiền. Nhiều thành viên hồn nhiên khoe “rau sạch” nhưng Kiên tâm sự: “Chẳng dại gì mà không dùng các biện pháp an toàn để bảo vệ mình”. Chăm chỉ đọc các bài viết của các thành viên Kiên cho hay: “Nhiều thành viên cũng chia sẻ chuyện bị lừa lấy mất tiền rồi”. Nhưng rồi cậu bồi thêm: “Nếu mình muốn mà chị em không hưởng ứng thì làm sao thành “phong trào” được”. Tìm hiểu trên các diễn đàn mới thấy không cứ riêng Kiên chàng sinh viên chưa có bạn gái “muốn được nếm mùi đời” mà nhiều người, dù có người yêu hay vợ con vẫn lén lút lên diễn đàn tìm “rau lạ”. Hỏi cậu liệu có chút ân hận hay tiếc nuối những việc làm của mình không, Kiên chỉ ậm ừ: “Chỉ là chơi bời thôi, quan trọng mình vẫn giữ được mình cơ mà”.