TRẺ » Đời sống trẻ

Sống thử rồi mà anh vẫn bỏ em

Thứ ba, 28/02/2012 18:04

Nhìn anh giờ hạnh phúc bên cô gái trẻ đẹp đó mà em đau lòng. Liệu sau này em có tìm được hạnh phúc không?

Em năm nay 26 tuổi em đã có một mối tình kéo dài suốt 4 năm em học đại học. Ngày đầu quen nhau anh ấy là một người lính đi nghĩa vụ công an chưa tốt nghiệp 12 và hiện nay anh ấy ở nhà lái máy cày. Thời gian 4 năm qua chúng em thương yêu nhau lắm, lo lắng cho nhau đủ thứ và còn dự định cuối năm nay sẽ kết hôn nữa. Em là một cô gái có ngoại hình không được đẹp, ngược lại anh ấy lại có vẻ đẹp trai cao ráo nên em thường hay ghen tuông nhưng thực sự trong lòng em luôn tin tưởng anh ấy. Anh ấy đi làm về, người ta trả bao nhiêu tiền anh ấy đều đưa hết cho mẹ giữ nên em hay cằn nhằn anh ấy sao không chịu giữ tiền riêng để dùng. Khi em cần tiền thì anh ấy nói nhà đang thiếu nợ nên anh không lấy được. Em thương anh ấy rất nhiều thương hơn cả bản thân em nhưng em không hiểu sao lâu lâu em lại dữ dằn với anh ấy và có những hành động mà ngay cả bản thân em nhiều khi nghĩ lại cũng không chấp nhận được như nhéo lỗ tai rồi có khi tát nhẹ vào mặt anh ấy mỗi khi có chuyện không vừa ý. Mỗi lần như vậy xong là em biết mình sai, em xin lỗi anh thật nhiều, anh đều bỏ qua cho em và chúng em lại hanh phúc.

Mỗi lần như vậy xong là em biết mình sai, em xin lỗi anh thật nhiều, anh đều bỏ qua cho em và chúng em lại hanh phúc. (ảnh minh họa)

Trong suốt 4 năm quen nhau em đã nhiều lần về nhà anh ấy ở và ba mẹ anh ấy đã để cho tụi em sống thử với nhau như vợ chồng, anh ấy nói đã coi em là vợ từ lâu chỉ chờ em học xong là cưới. Nhà anh làm nông nghiệp, em về đó cũng hòa nhập vào cuộc sống của gia đình anh, em không hề tỏ tính tiểu thư gì hết, ai làm gì thì em cũng làm. Lội xình lội bùn đi trồng dưa leo, xách giỏ đi cắt từng trái khổ qua cả ngày trời, vào lò thuốc lá phân loại thuốc lá, em đều làm hết mặc dù từ nhỏ tới giờ em có biết những việc đó đâu. Nhưng vì thương anh và nghĩ đến việc sau này về làm vợ anh nên em đã tập làm quen dần. Quãng thời gian đó em thật sự hạnh phúc, cho dù cực nhưng được ở gần nhau là hai đứa đều vui. Giữa tháng 12 vừa rồi em còn về nhà anh ở chơi cả tuần lễ, em nấu cơm đem cơm ra ruộng chỗ anh làm cho anh ăn rồi thấy anh đi làm về mệt nên em giặt quần áo cho anh. Tình cảm chúng em rất tốt, anh còn nói tháng 2 này em thi tốt nghiệp xong vậy là mình sắp chính thức ở gần nhau rồi. Vậy mà khi em quay về thành phố chưa được một tuần em cảm thấy anh rất lạ, bình thường anh hay điện thoại cho em lắm nhưng nay thưa dần và hầu như là em điện. Đến cuối tháng 12 em chính thức về nhà luôn vì em học xong rồi không ở thành phố nữa, em quyết định về quê luôn vì nghĩ sau này cưới nhau được ở gần nhau và tiện chăm sóc cha mẹ hai bên. Em về nhà cả tuần mà anh không lên gặp em một lần, em hỏi anh cứ nói đi xới đất về là 6 giờ tối lên nhà em không kịp. Nhưng anh lại đi ra nhà của một cô gái ở gần đó dể chơi bài, cô gái ấy mới 20 tuổi thôi, gia đình cô bé đó mới dọn từ thành phố về vùng quê đó ở cách đây 2 hay 3 tháng. Em biết được, em giận nên tối đó anh chạy lên và còn mua hoa hồng tặng em nữa. Khi em giận dỗi, muốn anh năn nỉ thì anh cứ im lặng và em bực mình đã nhéo tai anh, tát nhẹ anh một cái. Anh không nói gì mà chỉ khóc sau đó em xin lỗi anh nhiều lắm, anh nói em sửa đổi tính tình đi đừng như vậy nữa. Rồi sau ngày hôm đó anh lại tiếp tục ra nhà cô gái ấy chơi bài, em điện thoại anh không nghe nên em lại giận và nhắn tin đòi chia tay (em chỉ giận mà nói vậy thôi chứ em thương anh lắm không chia tay được). Sáng hôm sau em điện thoại thì anh nói chia tay, anh nói em không mang lại tình cảm anh cần. Anh nói cô bé kia nói chuyện dễ thương hơn em nhiều và ba mẹ cô bé cũng tốt với anh. Em nói cho mẹ em biết em đánh anh rồi anh giận đòi chia tay, mẹ em đã điện thoại cho anh và mẹ em nói ở đời ai không có lỗi lầm, em nó sai, nó biết lỗi và bác cũng đã la rầy nó rồi. Nếu con còn thương em thì bỏ qua cho em, mẹ em còn hỏi anh có người khác không, anh trả lời không. Sau lần mẹ em điện thoại nói chuyện đó thì em điện cho anh, nhắn tin gì anh cũng không trả lời, thậm chí mẹ em gọi nữa anh cũng không nghe và tắt máy. Anh gặp cô gái đó trong một lần đi đám cưới gần nhà, hai người trao đổi số điện thoại với nhau. Theo em được biết cô bé đó nhắn tin nói là thương anh và muốn làm vợ anh, em biết điều này do mẹ anh kể và em có hỏi lại anh thi anh thừa nhận là có. Mới đầu anh nói với bé đó là xem như em gái vì anh có bạn gái rồi nhưng bé đó không chịu và vẫn liên lạc, rồi thêm phần ba mẹ của bé đó rất thương anh, họ nói coi anh như con trong nhà. Họ còn nói nếu anh muốn cưới họ sẵn sàng cho con nghỉ học và bé đó cũng đồng ý nghỉ học vì anh. Ba mẹ bé đó bảo anh kêu họ bằng ba mẹ, cả cái tết này anh ăn rồi ngủ ở nhà cô bé đó mặc dù nhà anh cách đó có mấy căn thôi.

Nhìn anh giờ hạnh phúc bên cô gái trẻ đẹp đó mà em đau lòng. Liệu sau này em có tìm được hạnh phúc không? (ảnh minh họa)

Em nhắn tin cho anh rất nhiều, em nói em và anh đã ăn ở với nhau như vợ chồng suốt 4 năm qua chẳng lẽ không bằng tình cảm một người anh mới gặp chưa được 1 tháng sao? Anh vẫn không trả lời. Trước đó khi còn liên lạc được với anh, em cũng đã nói điều này nhưng anh và mẹ anh nói chuyện đó không quan trọng, giờ 10 đứa con gái thì hết 9 đứa như vậy rồi. Em nghe mà đau lòng lắm, tại sao anh và cả gia đình anh lại phủi bỏ trách nhiệm như vậy chứ. Còn về phía gia đình cô bé kia biết anh có bạn gái và sắp cưới nhưng họ nói trai 5 thê 7 thiếp, mới là bạn gái thôi lo gì, có vợ còn li dị được. Họ hối thúc gia đình anh bước tới, họ chủ động kêu ba mẹ anh đi coi ngày để làm đám nói. Tình cảm mới chưa đầy 1 tháng, hơn nữa bé đó mới 20 tuổi thôi mà tại sao họ lại sẵn sàng cho con họ nghi học để cưới, liệu tình cảm đó là gì có thật lòng không hả? Em cảm thấy ấm ức lắm, vừa mới yêu thương em, tặng hoa cho em mà sau đó chỉ một ngày anh phủi sạch tất cả tình cảm suốt 4 năm qua. Em đã tin tưởng và đã cho anh cả cuội đời con gái của mình em cứ nghĩ tình cảm đã chắc chắn, em sẽ là vợ anh nhưng sao giờ lại như vậy. Đất trời như sụp đổ, giờ em không biết làm sao, tương lai em sẽ như thế nào? Liệu có người đàn ông rộng lượng nào chấp nhận em không? Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm em vẫn điện thoại cho mẹ anh để biết tin về anh, em vẫn mong một ngày anh quay lại. Em đã sống thử với người yêu rồi nên rất tin tưởng anh. Giờ anh ở suốt ngoài nhà cô bé đó, tối cũng ngủ ngoài đó. Mẹ anh nói thấy anh cũng muốn cưới cô bé đó rồi nhưng anh chị ơi sao anh ấy lại quên em nhanh vậy. Mới 25 ngày thôi mà trong lòng anh không còn nhớ về kỉ niệm của em và anh sao? Suốt 4 năm biết bao là kỉ niệm và những lần ân ái ngay tại căn phòng của anh mà giờ anh cưới vợ về sống trong căn phòng đó anh không ray rứt sao? Yêu anh biết anh thua kém em về học thức em cũng không quan tâm, em chấp nhận tất cả khổ cực miễn anh vui, yêu anh em luôn dặn lòng mình phải chung thủy không được ham giàu ham danh lợi mà phụ anh làm anh khổ nhưng giờ đây người đau khổ là em. Giờ em phải làm sao? Nhìn anh giờ hạnh phúc bên cô gái trẻ đẹp đó mà em đau lòng. Liệu sau này em có tìm được hạnh phúc không? Em có quên được anh không khi mà đêm nào em cũng khóc vì nhớ vì ân hận đã đối xử vậy với anh. Em đau lắm, xin chị hãy cho em biết em nên làm gì bây giờ?

Eva