Có lẽ khi tôi nói câu chuyện của mình ra các bạn sẽ trách tôi rất nhiều vì quả thực tôi là kẻ đáng ghét. Tôi đã tự coi thường bản thân và dằn vặt rất nhiều.
Tôi lấy chồng đã được hai năm, kế hoạch nên chưa có em bé. Vợ chồng nói chung khá hòa thuận. Với tính cách ngang bướng của tôi, miệng thì cứ cứng rắn nhưng xa chồng vài tiếng đã thấy nhớ nhung xuyến xao. Anh rất cưng chiều tôi. Một lần, anh xã phải đi công tác ba năm ở nước ngoài, nghe tin tôi đã thất thần mấy hôm và những ngày dài bắt đầu. Những ngày đó lần lượt qua trong nỗi nhớ không nguôi, tôi đã rất khó ngủ mặc dù làm đủ kiểu ôm áo của chồng đi ngủ hay hai vợ chồng gọi điện tâm sự hàng giờ trước khi ngủ. Tôi khao khát nhớ nhung cảm giác có một người đàn ông trong nhà nhiều vô kể. Và rồi một hôm tình cờ tôi gặp Thắng, anh là bạn thân của chồng tôi và làm cùng cơ quan tôi, anh bắt gặp được ánh mắt cô đơn của một người đàn bà thiếu chồng, rồi chuyện gì cũng tới.
Chúng tôi vồ vập yêu nhau lúc nào không biết. Tôi, chính thức trở thành người đàn bà phản bội chồng. Thắng làm tôi đê mê điên dại với những buổi trưa dài miên man ở khách sạn. Và rồi tôi dần quên cảm giác thèm chồng. Giật mình nghĩ lại thấy Thắng hơn hẳn chồng về chuyện đó. Anh ấy mới thật mạnh bạo và quyết liệt biết bao. Tôi khao khao và ngóng trông đến thời gian chúng tôi được quấn quýt với nhau. Chồng tôi vẫn chẳng hay biết gì, anh vẫn gọi điện và tôi vẫn nghe nhưng dường như anh cũng hiểu tôi không còn quá cuồng nhiệt với anh nữa.
Tôi không thể phản bội lại gia đình yêu thương của mình và cũng không muốn sống trong cảm giác tội lỗi, vì chúng tôi đến với nhau sẽ không chỉ tôi và anh sống trong sự dằn vặt, đau khổ mà còn ảnh hưởng đến hạnh phúc của những người còn lại. Nhưng để rời xa anh, tôi thấy sao khó khăn quá, tôi không biết mình có thể quên được mối tình ngang trái này không nữa? Thật sự lúc này tôi không biết mình phải làm sao cho phải, xin các bạn hãy giúp tôi vượt qua "cơn bão" này.
Trả lời:
Bạn gái thân mến!
Việc “say nắng”, “phải lòng” một người khác ngoài chồng là chuyện đôi người gặp phải. Đã là con người, đôi lúc không tránh được những phút xao lòng, dao động và thực tế, một số người đã “lỡ bước sang ngang”, lỡ phản bội người yêu hay chồng/ vợ của mình. Có người nhanh chóng nhận ra sai lầm và quay trở lại với cuộc sống thường nhật nhưng có người đã tan cửa nát nhà để chạy theo mối tình mới.
Trường hợp của bạn, chỉ vì chút xa cách chồng một thời gian mà bạn đã để cho con tim thắng lý trí và lúc này dường như bạn không muốn tha thứ cho bản thân mình. Tôi hiểu, chỉ có người có lòng tự trọng mới có suy nghĩ, dằn vặt như bạn.
Bạn ạ, không có gì là không có giải pháp.
Tôi tin sự lựa chọn chồng của bạn hoàn toàn có căn cứ, anh ấy yêu chiều bạn rất nhiều mà. Một người đàn ông tốt và giỏi giang như vậy, sao bạn lại không tìm mọi cách giữ lại, mà có lúc lại muốn để họ ra đi để gần gũi người đàn ông khác. Điều tệ hơn, người đàn ông mới chính là bạn thân của chồng bạn. Mối quan hệ này nếu chồng bạn biết, anh ấy sẽ buồn đến dường nào.
Bạn hãy suy nghĩ kỹ lại tình cảm của bạn hiện tại và hãy xác định rõ tình cảm
Có thể khi đọc những dòng này, chính bạn cũng đang phân vân giữa hai ngã rẽ. Nếu cứ để cảm xúc dẫn dắt, bạn có thể bị lạc đường đấy. Hãy tỉnh táo để nhớ rằng, ai mới là người yêu hiện tại của bạn lúc này. Và bạn sẽ thế nào nếu một ngày người ta không còn ở bên cạnh. Chắc chắn bạn sẽ hiểu rằng điều gì mới thật sự là quan trọng với mình.