“Tôi là một người đa sầu, đa cảm trong tình yêu, thậm chí khi yêu thường “yếu đuối” hơn vẻ bề ngoài và tính cách thường thấy rất nhiều. Là người nghệ sĩ, tôi cũng thường trải nghiệm những cung bậc tình yêu và rất nhiều lần tình yêu giúp tôi thăng hoa cảm xúc trong từng câu hát. Như ý tứ của bài “Vị ngọt đôi môi”, dù tôi không biết “ai chân thành, ai lừa dối” nhưng vẫn “cứ yêu” và ít khi “bối rối” trong tình yêu.
Mỗi khi đem lòng yêu say đắm một ai đó, như những người “có chỗ” trong ký ức của tôi dưới đây, tôi luôn hy vọng “Trái tim tự tìm ra lối”.
Tôi nhớ một đêm mùa đông ở Châu Âu, tuyết phủ trắng xóa mọi nẻo đường, đoàn nghệ sĩ chúng tôi lưu diễn từ Cộng hòa Séc sang Đức. Ngoài trời lạnh xuống độ âm, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy ấm chỉ vì một tấm áo khoác chung giữa hai người. Chính anh ấy đã sưởi ấm cho tôi trong chuyến xe mùa đông lạnh giá. Tôi bắt đầu yêu một chàng ca sĩ hiền lành, ít nói và có giọng hát “ru lòng người”.
Tình cảm của chúng tôi say đắm và lãng mạn như lời ca và giai điệu “Vị ngọt đôi môi”, thấm sâu vào từng trái tim đang yêu và làm thổn thức bao người. Vẫn có người thắc mắc “ai luôn chân thành, ai hay lừa dối?” như câu hát mà chúng tôi đã song ca rất ăn ý trên sân khấu.
Đó là một sự gắn kết bất ngờ giữa một cô ca sĩ ngang bướng, chuyên hát nhạc “quậy’ và một anh chàng chuyên trị nhạc trữ tình, sâu lắng. Bấy giờ, đêm diễn nào kết hợp hai chúng tôi cũng đông khách. Ban đầu, có thể khán giả đi xem chỉ là tò mò. Nhưng sau đó là sự yêu thích nồng nhiệt dành cho “Vị ngọt đôi môi”. Bản song ca của chúng tôi ăn khách trong sự nghiệp cả hai.
Quãng thời gian này tôi thật sự cảm nhận được hạnh phúc khi tình yêu lẫn sự nghiệp cùng thăng hoa. Tôi cảm nhận được nét nữ tính trong tôi trỗi dậy mỗi khi ở bên anh. Tôi thấy mình thay đổi nhiều, từ tính cách đến suy nghĩ, có chút gì đó ảnh hưởng bởi sự điềm đạm, chin chắn của anh. Đó là khoảng thời gian mà tôi cuộc sống nhẹ nhàng và bình yên. Mãi đến sau này, tôi vẫn hằng mong mình bình yên như thế.
Tôi xa anh bởi một phút nông nổi mang tính bồng bột trẻ con của mình. Chính giây phút bồng bột ấy lại tạo ra một bước ngoặc thay đổi cả cuộc đời và sự nghiệp của tôi.
Người ta thường nói cưới một người yêu mình sẽ hạnh phúc hơn cưới người mình yêu. Nhưng phải xem trong một hoàn cảnh thế nào nữa.
Tôi đã gặp người yêu tôi hơn cả bản thân người đó. Một người đàn ông có tuổi, giàu kinh nghiệm sống, có địa vị, quyền lực và lại còn đáng yêu nữa, thử hỏi có người con gái nào mà không ao ước được sánh đôi.
Tôi quyết định đính hôn!
Mặc dù rất nhiều khán giả ái mộ chúc mừng cho hạnh phúc của riêng tôi và đồng nghiệp cũng đến chung vui rất đông trong lễ đính hôn. Tôi cũng có chia sẻ niềm hạnh phúc riêng tư đến với một số nhà báo thân thiết. Hầu hết họ đều vui mừng vì tôi đã lựa chọn bến đỗ hạnh phúc. Hàng loạt trang báo đã đưa tin vì sự kiện “Thanh Thảo lên xe hoa”.
Thế nhưng, đúng như tôi đã linh cảm trước, ở chiều ngược lại, những thị phi từ dư luận cũng thi nhau sinh ra. “Thanh Thảo lấy Tây”, “Thanh Thảo ham mê giàu sang bỏ tình cũ”. “Thanh Thảo từ bỏ sự nghiệp ra nước ngoài”... Tôi cảm thấy áp lực rất nặng nề về quyết định đính hôn của mình.
Cùng thời gian này, tôi mở trung tâm chăm sóc sắc đẹp Andy’s Spa từ nguồn tiền đi diễn mà tôi đã dành dụm bấy lâu để tập tành kinh doanh. Éo le là việc mở trung tâm spa lại gây thêm nhiều lời đồn đại không chính xác về tôi.
Thật lòng, tôi mở spa kinh doanh xuất phát từ suy gẫm về nghiệp hát với quy luật đào thải khắc nghiệt. Tôi muốn dọn sẵn một con đường để đến lúc nào đó mình rút lui khỏi ánh đèn sân khấu cũng không trở thành kẻ vô dụng.
Tôi thật sự hốt hoảng khi khán giả quen thuộc của tôi dần dần vơi đi. Rất ít người hiểu đúng về những gì đang xảy ra xung quanh tôi. Họ chỉ đồn thổi về “sự giàu có” mà tôi thừa hưởng từ vị hôn phu. Đúng là quãng thời gian đó tôi sống trong điều kiện khá đầy đủ, nhưng áp lực tinh thần đè nặng khiến cho niềm hạnh phúc của tôi không được trọn vẹn.
Tôi cảm thấy cô độc, buồn bã, nếm trọn những điều mà mình chưa từng trải qua trong cuộc sống. Thậm chí, sự nghiệp ca hát của tôi cũng bắt đầu lung lay. Tôi mất phương hướng.
Áp lực dồn dập liên tục nhiều ngày đã ảnh hưởng đến cuộc sống riêng. Chuyện gì đến đã đến: tôi quyết định chia tay với người đàn ông “cây cao bóng cả” mà mình đính hôn. Chúng tôi không thể cùng nhau đi đến một đám cưới lãng mãn như mong muốn.
Sau những sóng gió tình cảm, tôi bắt đầu gượng dậy trong nghề, quyết định giành lại từng người khán giả đã mất đi. Một sức mạnh phi thường nào đó đã thúc đẩy tôi khi tung ra album nhạc dance “Búp bê con trai” do nhạc sĩ Phương Uyên biên tập.
Chính album này đã “cứu” lấy tôi với bài hit “Tình yêu của tôi” và “Búp bê con trai” cùng hàng loạt ca khúc sôi động khác như “stronger”, “Feel”... Tôi là ca sĩ đầu tiên tổ chức liveshow nhạc dance dưới dạng non-stop (kết nối các ca khúc với nhau, không có đoạn dừng lại). Hàng ngàn bạn trẻ đã đứng hát và nhảy hết mình cùng tôi trong suốt dance show “Vũ điệu sôi động” tại sân khấu Lan Anh.
Tôi đã gặp và làm việc chung với đạo diễn Trần Vi Mỹ tại chương trình này chỉ qua một tin nhắn ngắn gọn: “Anh có thể giúp em thực hiện một show diễn miễn phí dành tặng sinh viên không?”. Sự nhiệt tình và hết lòng của anh Mỹ làm tôi cảm động. Show diễn thành công từ dạo ấy dã giúp chúng tôi thành hai anh em, gần như ruột thịt, cùng đồng cam cộng khổ cho đến tận hôm nay. Những lúc sóng gió nhất trong cuộc đời, anh Mỹ đã luôn bên tôi”.
Trích tự truyện của Thanh Thảo
"Bí quyết nghề ca - Scandal và Sự thật"