Trang điểm mắt
Dĩ nhiên, trang điểm mắt không phải phát minh gì quan trọng như lửa hay bánh xe, nhưng nó cũng là phát minh tồn tại lâu đời với người Ai Cập cổ đại. Lần đầu tiên, họ phát minh ra việc trang điểm cho mắt là 4000 năm trước Công nguyên và dĩ nhiên, nó chưa từng lỗi mốt. Ấn tượng hơn nữa, những nét văn hóa gắn liền với nghệ thuật trang điểm, người ta vẫn dùng đến những công nghệ mà người Ai Cập cổ đại đã dùng từ ngàn năm trước. Họ kết hợp nhọ nồi với một loại khoáng sản tên là galena để tạo ra một loại thuốc mỡ màu đen – được gọi là kohl, mà đến tận ngày nay vẫn nổi tiếng. Còn với loại phấn mắt màu xanh thì họ kết hợp khoáng sản malachite và galena.
Ngôn ngữ viết
Hệ thống chữ viết của người Ai Cập bằng hình vẽ được phát hiện có niên đại từ 6000 năm trước Công nguyên. Ban đầu nếu chỉ là những hình vẽ diễn tả ý nghĩa của từ nó thể hiện, nhưng lại có giới hạn. Họ đã thêm những yếu tố khác vào hệ thống chữ viết – những yếu tố này có nét giống với bảng chữ cái La tinh ngày nay để thể hiện âm thanh để họ viết tên và những ý khác.
Ngày nay, người ta đều biết người Ai Cập sáng tạo ra chữ tượng hình, gồm những chữ cái La tinh, biểu tượng âm thanh – một bức tranh tượng trưng cho một từ. Những bức tranh được tìm thấy trong hầm mộ của người Ai Cập cổ và nhiều nơi khác kể về những câu chuyện chiến tranh, chính trị và văn hóa, giúp cho chúng ta hiểu hơn về họ. Dĩ nhiên, nhờ những văn tự cổ bằng đá, chúng ta mới dịch được những ghi chép đó – kết thúc thời kì 1500 năm bí ẩn ngôn ngữ của người Ai Cập.
Giấy cói
Người Trung Quốc phát minh ra giấy khoảng 140 năm trước Công nguyên, nhưng trước đó người Ai Cập cổ đại đã phát minh ra giấy cói từ ngàn năm trước. Vì dọc theo sông Nin và những vùng khác ở đây mọc rất nhiều cây cói vì thế họ đã nghĩ đến việc làm ra những tờ giấy dai để lưu trữ những văn bản và những vật dụng thiết yếu khác. Sau khi phát minh ra giấy cói, họ lưu trữ mọi thứ từ văn học đến âm nhạc.
Người Ai Cập cổ đại đã lưu giữ bí mật làm giấy cói trong suốt một thời gian dài để có thể giao dịch, buôn bán giấy cói đi khắp mọi nơi. Vì không có tài liệu lưu trữ, nên mãi cho đến năm 1965, giáo sư Hassan Ragab mới tìm được cách sản xuất giấy cói.
Lịch
Đối với người Ai Cập cổ đại thì lịch mang một ý nghĩa rất lớn ảnh hưởng đến vấn đề đói nghèo của họ. Không có lịch, người Ai Cập cổ đại không thể biết được khi nào nước sông Nin dâng lên và ảnh hưởng rất nhiều đến nông nghiệp, nên từ vài ngàn năm trước họ đã dùng đến lịch rồi.
Vì gắn liền với việc trồng cấy nên lịch của người Ai Cập cũng chia thành 3 mùa chính: cải tạo đất, trồng cấy và thu hoạch. Mỗi mùa có 4 tháng, mỗi tháng 30 ngày, 1 năm có 360 ngày – ngắn hơn so với lịch hiện đại.
Lưỡi cày
Các nhà lịch sử gia cũng không rõ lưỡi cày có từ bao giờ, nhưng có nhiều bằng chứng cho thấy người Ai Cập cổ đã dùng đến lưỡi cày từ 4000 năm trước Công nguyên. Vì được làm bằng tay nên những chiếc lưỡi cày này thường rất nhẹ và không thể cày sâu vào trong đất như lưỡi cày ngày nay. Thêm vào đó, những chiếc lưỡi cày này vẫn phải dùng đến sự hỗ trợ của sức động vật.
Nhưng đến khoảng 2000 năm trước Công nguyên, họ đã sử dụng đến động vật có sừng. Những mẫu thiết kế đầu tiên, lưỡi cày thường gắn với sừng của chúng nhưng vẫn cho phép chúng có thể thở. Sau đó, thì người ta điều chỉnh và làm ra một chiếc cày hiệu quả hơn. Việc cải tạo lưỡi cày gắn liền với việc trồng cấy và dòng nước từ sông Nin, việc trồng cấy đã nhẹ nhàng hơn nhiều đối với người Ai Cập cổ.
Kẹo bạc hà
Cũng giống như trong cuộc sống ngày nay, vấn đề hôi miệng cũng gắn liền với các vấn đề về răng miệng đối với người Ai Cập cổ. Nhưng không giống như chúng ta gặp vấn đề răng miệng do các chất tạo ngọt trong thức ăn mà là những loại bánh mì họ ăn quá cứng và gây ảnh hưởng đến răng.
Người Ai Cập không có phương pháp nào chữa răng miệng. Vì thế họ luôn phải chịu đựng cơn đau răng không ngừng. Để giảm thiểu mùi hôi miệng, họ làm ra những viên kẹo bạc hà đầu tiên từ hương trầm, chất nhựa thơm và quế, được đun cùng mật ong và cắt nhỏ thành viên.