Cuộc sống hiện giờ của tôi đã bình yên hơn nhiều, nhưng mỗi lần nghĩ lại khoảng thời gian vài năm trước, tôi lại rùng mình. Đó là cuộc sống chật chội, nghẹt thở tới mức, mẹ chồng nằm ngay cạnh khi chúng tôi “mây mưa”.
Cách đây 5 năm, khi chúng tôi mới kết hôn, bố chồng đột ngột qua đời. Vì không muốn mẹ phải sống cảnh cô đơn tại quê, chồng tôi bèn nảy ra ý định rước cụ lên sống cùng. Mới đầu, tôi không đồng ý vì ngại cảnh mẹ chồng – nàng dâu xích mích mâu thuẫn. Vợ chồng trẻ nên chúng tôi chỉ ở trong căn phòng nhỏ gọn. Ngoài nhà vệ sinh, không gian khác cũng chỉ đủ kê hai chiếc giường hẹp và chút đồ đạc. Nếu mẹ lên ở cùng, căn nhà sẽ thêm phần chật chội.
Trông thấy thái độ lưỡng lự của tôi, anh ra sức khuyên nhủ, thậm chí hứa hẹn sẽ mua phòng mới khi dành dụm đủ tiền. Sau hơn một tháng, tôi đã bị thuyết phục.
Thế rồi không gian riêng của hai vợ chồng đã hoàn toàn biến mất. Đặc biệt là khi ân ái, tôi đều không thoải mái, không dám phát ra tiếng động, chỉ sợ mẹ nằm bên nghe thấy thì thật xấu hổ. Điều khốn khổ là cụ vẫn cứ nằm ỳ ngay cạnh giường chúng tôi, khiến hai đứa nhiều phen cụt hứng.
Cuộc sống như thế khiến tôi căng thẳng vô cùng. Nhiều lúc, hai vợ chồng chỉ chầu chực mẹ ra ngoài đi bộ để tranh thủ “yêu”. Nhưng bà hiếm khi rời khỏi nhà, khiến chúng tôi đành phải chữa cháy bằng chiêu chui vào khách sạn, nhà nghỉ để thoải mái "mây mưa". Sự bất tiện trong sinh hoạt càng thôi thúc hai vợ chồng kiếm tiền. Dù lương không cao, nhưng chúng tôi biết nhịn ăn nhịn uống, chắt bóp chi tiêu để nhanh chóng tậu được một phòng mới, sống tách riêng cho dễ thở.
Nhưng thời gian sao dài bất tận. Hết năm này qua năm khác, ước mơ nhỏ bé của chúng tôi vẫn chưa thành hiện thực. Còn tôi đã sinh em bé. Trong không gian chật hẹp ấy, tôi và chồng một giường, còn con bé ngủ với bà nội ngay giường bên cạnh.
Mãi rồi ước mơ cũng thành hiện thực. Chúng tôi tìm được một căn phòng nhỏ rồi nhanh chóng dọn về. Mẹ chồng và con gái vẫn ở tạm phòng cũ. Không gian thoáng đãng khiến tôi dễ chịu hơn nhiều... Lời bàn
Bạn nên thông cảm với chồng khi anh ấy rước mẹ lên sống cùng. Chồng bạn là một người con hiếu thảo. Vì không muốn mẹ phải sống những tháng ngày cô quạnh lúc về già, nên anh mới quyết định như vậy.
Thực tế, không gian riêng là do mình tạo ra. Đức lang quân của bạn đã khá tinh ý khi đưa bạn vào nhà nghỉ để tận hưởng những phút giây ngọt ngào. Cũng chính vì thương bạn, hiểu bạn nên anh ấy mới nỗ lực kiếm tiền để mua thêm một căn phòng, giúp mọi người “dễ thở” hơn.
Những chuyện khó xử đã thuộc về quá khứ. Hiện tại, các bạn đã có không gian riêng của mình. Hãy trân trọng và sống thật tốt.