Đàn ông các anh, đúng, chỉ là những kẻ dẻo miệng, lừa lọc người khác cho hả dạ cái thân mình. Đàn ông các anh không biết, trách nhiệm của một lời nói nặng như thế nào, nên các anh cứ thích nói gì là… buông.
Ngày yêu nhau, anh hứa lên hẹn xuống, hứa hươu hứa vượn rằng, anh sẽ cả đời lo cho em, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em, rằng anh chắn chắn sẽ là người đàn ông tốt nhất để em dựa vào. Nhưng, cưới nhau được 1 năm, 2 năm, may mắn lâu hơn thì là 3-4 năm, các anh đã hoàn toàn trở thành con người khác: lạnh lùng và tẻ nhạt.
Các anh gần như bỏ mất trách nhiệm làm chồng và lấy lý do bận công việc. Khi phụ nữ đòi hỏi thì anh lại càu nhàu, ‘đàn bà lắm chuyện’, anh lại lôi triết lý, hôn nhân không phải là mơ.
Còn ở bên ngoài, cũng chính cái miệng ấy, các anh làm cho bao cô gái điêu đứng, khiến họ khổ sở và tin rằng, một là anh chưa có vợ, hai là vợ anh là người đành hanh (Ảnh minh họa)
Thì anh vẫn nói với vợ rằng với anh gia đình là số một, anh vẫn hết mực yêu thương vợ con, cần có vợ con vì trong mắt anh, vợ con vẫn là nhất. Chả thế, tội gì các anh bỏ gia đình, bỏ người đàn bà ngày ngày chăm bẵm từ bữa cơm giấc ngủ cho các anh? Cũng chẳng tội gì anh bỏ đi đứa con thơ dại đáng yêu mà mất bao năm nuôi nấng. Nên các anh sẽ dùng những lời man trá để dụ đàn bà tin mình, dụ vợ yêu mình và làm theo những gì mình thích.
Còn ở bên ngoài, cũng chính cái miệng ấy, các anh làm cho bao cô gái điêu đứng, khiến họ khổ sở và tin rằng, một là anh chưa có vợ, hai là vợ anh là người đành hanh, anh chán vợ lắm rồi và anh sẽ cưới người ta. Suy cho cùng, những cuộc tình tay ba, đàn ông mới là người có lỗi hơn cả. Đàn bà cũng đa phần là nạn nhân mà thôi. Đàn ông các anh không mở miệng ra là nói lời ngon ngọt, có đàn bà nào dại mà chịu bị đánh ghen?
Thôi thì thà đừng nói gì, đừng hứa hẹn cũng đừng buông lời yêu đương rồi lại làm đau lòng nhau bằng sự phản bội trắng trợn. (Ảnh minh họa)
Ừ thì anh không bỏ vợ, nhưng anh nhất định phải có cô bồ để ‘đổi gió’ phải không? Đàn ông tham lam, đòi hỏi vợ chung thủy với mình nhưng lại đi lăng nhăng bên ngoài, gái gú. Có cái lý nào cho đàn ông có được cái quyền đó? Cái miệng dẻo quẹo ấy lại ra ngoài kia làm cho các cô gái say mê, rồi để vợ con cô quạnh khóc lóc ở nhà. Có công bằng hay không?
Thôi thì thà đừng nói gì, đừng hứa hẹn cũng đừng buông lời yêu đương rồi lại làm đau lòng nhau bằng sự phản bội trắng trợn. Hãy cứ bình thường như bao người. Thủy chung được thì thủy chung, còn yêu thì ở bên nhau, không yêu tạm biệt để cho cả hai được giải thoát, để cho những người làm vợ như chúng tôi bớt khổ, bớt hận…
Còn nếu cứ giữ thói tham lam, thích có cả vợ lẫn bồ thì xin thưa, hãy chọn người nào đó chấp nhận như thế, chứ không phải là tôi.