NỮ GIỚI » Tâm sự

Chồng kẹt xỉ và chỉ thích tiền

Thứ năm, 06/08/2015 09:21

Chẳng hiểu vì sao tôi lại yêu một người đàn ông chỉ coi tiền là trên hết và lúc nào cũng yêu tiền hơn hết thảy mọi thứ trên đời.

Hai vợ chồng tôi lấy nhau được 7 năm, công bằng mà nói, phần lớn tài sản nhà cửa xe cộ đều do anh ấy tích cóp lại mà mua được. Chồng tôi có một cửa hàng kinh doanh đồ điện tử, công việc làm ăn cũng mang lại thu nhập khá, nhưng tôi hầu như không bao giờ biết một tháng anh được bao nhiêu tiền bởi chồng tôi cầm toàn bộ. Nếu tôi có hỏi thì anh bảo: “Em quan tâm đến làm gì, khi em cần chi tiêu việc gì anh đưa cho là được”, nhưng chưa bao giờ anh khoe tôi về chuyện tài khoản có bao nhiêu hay sổ tiết kiệm như thế nào.

Trước đây tôi có làm giáo viên mầm non, nhưng sau này do trường chuyển đi nơi khác xa hơn nên tôi không thể theo được, ở nhà tôi nộp hồ sơ mấy nơi mà chưa gọi cộng thêm việc tôi có bầu và bị nghén, vậy là anh động viên tôi không cần nộp hồ sơ nữa, cứ nghỉ ở nhà để mình anh đi làm. Thời gian ở nhà đầu tiên tôi bị cuồng chân và rất khó chịu, mãi rồi tôi cũng thích nghi được, đến lúc con ra đời thì mọi sự bận rộn cứ cuốn lấy tôi, sau này đến lúc con cứng cáp tôi định nộp tiếp hồ sơ đi làm thì anh thuyết phục rằng tiền tôi đi làm chẳng bõ tiền nuôi giúp việc nên anh lại động viên tôi bỏ ý nghĩ đi làm để ở nhà chăm sóc nhà cửa và dọn dẹp. Tôi nói chuyện với bạn bè tôi, cũng có nhiều người than thở về công việc, về áp lực này nọ, ai cũng bảo số tôi sướng, không phải đi làm mà được dựa vào chồng. Tôi cũng tự an ủi mình rằng thôi thì mình không có công việc ổn định thì cũng may mắn được nhờ chồng.

Nhưng nói thật anh đúng là một ông chồng kẹt xỉ, tiền nong anh tính toán rất chi ly, dù công việc kinh doanh khá bận rộn nhưng hầu hết mọi khoản chi tiêu trong gia đình anh đều rất sát sao theo dõi. Khi tôi bày tỏ ý kiến thì anh bảo phải có thêm người hỗ trợ kẻo tôi sinh con xong tính hay quên nên anh phải thế.

Phải làm sao với ông chồng kẹt xỉ và chỉ thích tiền? (ảnh minh họa)

Không đi làm phải ngửa tay xin tiền chồng nhiều khi tôi thực sự bị ức chế, nhất là khi anh về nhà hỏi tôi tiền đi chợ và rất hay kêu ca tôi mua đắt không biết mặc cả, có tháng tôi hay phải đun nấu nhiều anh phải bỏ tiền đổi gas sớm hơn có chục ngày anh cũng kêu xót và khi thợ mang gas đến anh yêu cầu phải cân rõ ràng vì anh sợ cửa hàng gas ăn bớt của anh. Đi ăn với anh ở đâu anh cũng tìm hóa đơn, săm soi xem món gì rẻ nhất thì gọi, thậm chí cái gì có thể xin thêm được anh chẳng ngại. Đi ăn với anh ở đâu anh cũng kêu đắt, mà chồng tôi có cái tính rất buồn cười, đó là đi ăn uống cùng bạn bè đến khoản thanh toán là anh toàn giả vờ gọi điện thoại hoặc bận rộn gì đó hay có hôm nói kêu không mang ví để bạn bè phải thanh toán tiền cho. Có lần bạn anh cũng không còn nhiều tiền nên đề nghị anh chia đôi số tiền, có thế thôi mà anh về nhà mặt mũi sưng sỉa lên và chửi người bạn đó là đồ kẹt xỉ, có ít tiền ăn mà cũng chia chác. Nhưng nói thật sống với chồng tôi, tôi biết tính anh như thế nào, chỉ vì phải bỏ tiền ra nên anh mới tiếc. Vì thế, bạn bè của anh cứ ít dần.

Lúc nào anh cũng ra rả bài ca giáo dục tôi phải biết tiết kiệm, anh bảo phải tiết kiệm từng xu thì mới giầu, tôi đồng ý rằng không nên tiêu hoang phí nhưng cũng tùy theo tình hình mà tiêu pha cho phù hợp. Với anh, cái gì miễn phí anh rất thích, còn bỏ tiền ra anh chẳng vui vẻ chút nào. Vì thế nên khi đi đâu, nhìn gia đình mẹ con tôi ăn mặc, ai cũng tưởng nhà tôi khó khăn vì trông mẹ con tôi thật quê mùa nhếch nhác trong mấy bộ quần áo cũ kỹ.

Có một lần mẹ tôi bị ốm, tôi hỏi anh đưa cho mẹ ít tiền để mẹ đi khám, anh suy nghĩ một lúc rồi bảo tôi là anh hết tiền rồi. Cực chẳng đã tôi bảo tôi vay tiền anh, anh liền đưa cho tôi và nói luôn: “Em vay tiền cho mẹ thì nhớ đòi cho tử tế đấy, tiền không phải lá mít đâu, cho một lần rồi lại quen đi, cứ tạo thói quen tiền ai đấy tiêu là tốt nhất”. Tôi sững người cầm tiền đưa cho mẹ, hôm sau tôi phải vay bạn tôi để trả lại tiền cho chồng và phải tiết kiệm nhịn không dám ăn để lấy tiền tích cóp trả lại cho bạn.

Bạn bè tôi nói tôi sướng, nhưng đi đâu không bao giờ anh cho tôi đồng nào, nhìn bạn bè đứa nào cũng váy áo phấp phới, tiền đầy túi, còn tôi đi xe bus, trong túi bao giờ cũng chỉ có vài chục nghìn mà tủi thân. Tôi muốn đi làm nhưng nhiều khi thật khó vì con còn nhỏ, tôi phải làm sao với người chồng kẹt xỉ vô lối đây?

Ánh Tuyết (Theo Giadinhvietnam.com)
Tin nổi bật
Tin cùng chuyên mục
Tin Video
Tin mới