NỮ GIỚI » Tâm sự

Con trai đi tu nghiệp 2 năm, con dâu ở nhà báo tin hai vạch, mẹ chồng cay cú đi mua thuốc phá thai rồi sốc nặng khi biết sự thật

Thứ ba, 13/09/2016 22:06

Cái thứ trong bụng Phương chính là nghiệt chủng, bà buộc phải nghĩ cách để nó không được phép tồn tại trên cõi đời này nữa.

Một đám cưới linh đình được tổ chức là kết quả viên mãn cho tình yêu 3 năm của Minh và Phương. Gia đình Minh khá có điều kiện nên về làm dâu nhà Minh, ai cũng nói Phương sẽ được an nhàn, hưởng phúc cả đời. Phương thì chỉ cười mỉm trước những câu nói ấy. Phương lấy Minh đâu có phải vì tiền, nhà Phương cũng không quá khó khăn, công việc của Phương cũng cho thu nhập ổn định cớ gì Phương phải lấy Minh vì tiền cơ chứ. Minh là người đàn ông mà Phương thấy xứng đáng để mình gửi gắm cuộc đời. Phương lấy Minh, đơn giản chỉ vì điều ấy thôi.

Bố chồng Phương mất sớm, mẹ chồng Phương chẳng đi bước nữa mà ở lại nuôi Minh khôn lớn, trưởng thành. Minh chính là bầu nhiệt huyết, là sức mạnh, là động lực, là ý chí để mẹ Minh sống trên cõi đời này. Phương đã từng chứng kiến Minh chỉ bị ốm, sốt có một đêm thôi mà mẹ chồng Phương đã như cái xác không hồn, mất ăn mất ngủ chỉ vì lo cho Minh. Trong khi Minh đã khôn lớn, thậm chí là đã có Phương. Nhưng cũng không vì thế mà mẹ chồng thiên vị Minh hơn. Bà đối xử với Minh và Phương rất công bằng. Phương luôn cảm thấy đời này mình may mắn lắm vì có được người chồng tốt như Minh, có được người mẹ chồng biết lý lẽ, tâm lý.

Đứa con này đúng là của anh Minh mẹ ơi! Xin mẹ, hãy tin con. (Ảnh minh họa)

Đùng một cái Minh có chuyến tu nghiệp ở nước ngoài, thời hạn không nói rõ. Mẹ chồng Phương nhất định không cho Minh đi. Nhưng Minh thì:

- Đây là tâm nguyện lớn nhất đời của con, mong mẹ hãy tạo điều kiện giúp con hoàn thành nó.

Ai cũng thắc mắc tại sao Phương không giữ Minh lại. Đi biền biệt như thế, Phương biết sống làm sao mà còn dễ mất chồng nhữ bỡn. Phương nghe xong chỉ nhoẻn miệng cười. Nụ cười ẩn sâu điều gì khó nói, nghe chừng đắng cay, chua chát lắm. Ngày Minh đi, Phương chỉ nói một câu duy nhất khiến ai cũng khó hiểu:

- Nhớ chiến thắng và trở về anh nhé! Em đợi!

Minh đi, mẹ Minh khóc rất nhiều. Gần như ngày nào bà cũng khóc vì mong nhớ con trai. Minh sang thời gian đầu thì còn gọi điện về cho bà chứ sau đó thì chuyển hẳn sang gửi mail cho Phương để Phương đọc cho mẹ chồn nghe. Còn Phương, người ta thấy Phương lạ lắm. Chẳng giống với biểu hiện của một người phụ nữ xa chồng gì cả. Phương chăm sóc mẹ chồng chu đáo. Lúc nào cũng thấy Phương cười, không những thế, thời gian gần đây, Phương còn tích cực tẩm bổ cho bản thân lắm.

2 năm trôi qua…

Nhìn chiếc que thử thai 2 vạch trong nhà tắm, mẹ chồng Phương tím mặt. Nhà này chỉ có hai người phụ nữ. Chắc chắn nó không phải là của mẹ chồng Phương rồi. Vậy lẽ nào… Minh đã đi tu nghiệp được gần 2 năm rồi, Phương làm sao có thể mang thai được cơ chứ. Cái thai kia chỉ có thể là do Phương ngoại tình mà có thôi. Đã thế dạo này Phương còn hay nôn ọe và thèm ăn vặt nhiều nữa chứ. Mẹ chồng Phương vừa uất hận thay cho Minh, vừa thấy tủi nhục vì người con dâu mà bà luôn tự hào lại khiến bà xấu mặt. Cái thứ trong bụng Phương chính là nghiệt chủng, bà buộc phải nghĩ cách để nó không được phép tồn tại trên cõi đời này nữa.

Rồi môi bà run rẩy, mắt ngấn nước, bà gần như phải đứng dựa vào tường để không bị ngã. (Ảnh minh họa)

- Uống ngay đi. Tôi không muốn thứ nghiệt chủng ấy có mặt trong nhà này. Tôi làm như vậy cũng là để giữ thể diện cho cô và cho con trai tôi mà thôi. – Mẹ chồng Phương gằn giọng

- Đây là gì hả mẹ? Mẹ nói gì, con không hiểu… – Phương ấp úng

- Cô còn giả ngây thơ ư không có tội ư. Cô đã lén lút với ai để đến mức mang về nhà này cái thai nghiệt chủng kia. Cô tự vấn lương tâm xem cô còn xứng đáng với con trai tôi không? Mau uống hết chén thuốc phá thai này đi. Đừng để tôi phải ép. – Mẹ chồng Phương hét lên

- Mẹ ơi, mẹ hiểu lầm rồi. Con vẫn một lòng chung thủy với anh Minh. Đứa con này đúng là của anh Minh mẹ ơi! Xin mẹ, hãy tin con. – Phương vừa nghẹn giọng, vừa rơi nước mắt

- Cô nghĩ bà già này còn là trẻ lên 3 ư? – Mẹ chồng Phương cười nhạt

Rồi môi bà run rẩy, mắt ngấn nước, bà gần như phải đứng dựa vào tường để không bị ngã. Tờ giấy làm thủ tục thụ tinh nhân tạo của Phương có chữ kí của Minh. Lúc này, Phương mới rơi nước mắt kể tất cả vì biết không thể che giấu được nữa. Minh phát hiện mình bệnh, nếu không điều trị hóa trị, sẽ không thể qua khỏi. Mà hóa trị rồi, sinh con sẽ gặp rất nhiều rủi ro và rất khó. Vì vậy Phương và Minh đã quyết định làm thủ tục gửi tinh trùng của Minh vào viện để đợi thời cơ thích hợp, Phương sẽ làm thụ tinh nhân tạo. Cả Minh và Phương đều quyết định giấu kĩ chuyện này vì sợ mẹ sẽ không chịu được cú sốc lớn ấy. Minh sắp được chuyển về Việt Nam sau một thời gian điều trị ở nước ngoài.

Mẹ chồng Phương nghe xong, chẳng nói chẳng rằng, ôm chặt lấy Phương mà bật khóc. Bà không biết nhà này có phúc phận gì mà tìm được người con dâu tốt như Phương. Cả hai mẹ con nhìn nhau, nước mắt vẫn rơi nhưng nụ cười đã nở trên môi, cùng hy vọng về một tương lai tươi sáng ngày Minh trở về.

>> Trên đường đi đẻ, biết chồng đang hú hí với bồ, vợ đã làm 1 việc khiến cả hai người kia phải khóc thét van xin

Theo Motthegioi.vn