Khi học cấp ba, tôi được nhiều chàng trai "thầm thương trộm nhớ" vì sở hữu vẻ ngoài xinh xắn. Không những vậy, tôi lại hát hay và học giỏi. Nhưng khi tôi và Khanh công khai yêu nhau thì ai cũng bất ngờ. Bởi trái ngược với tôi, Khanh là một nam sinh nghịch ngợm nhất trường. Mọi trò phá phách trong trường đều có mặt Khanh. Nhiều người cho rằng tôi chấp nhận yêu Khanh bởi anh là con một của gia đình có tiệm vàng to nhất phố huyện. Nhưng thực chất, tôi yêu Khanh vì sự quan tâm mà anh dành cho mình.
Từ đó, tôi luôn cố gắng kéo người yêu về "thế giới của mình". Khanh không còn nghỉ học thường xuyên như trước. Anh dành nhiều thời gian bên tôi thay vì tham gia những trò phá phách như trước. Có lẽ chính tình yêu đã khiến anh thay đổi.
Tôi có người yêu từ khi học cấp 3 (Ảnh minh họa)
Học xong cấp 3, tôi đỗ vào một trường Đại học danh tiếng, còn Khanh thì học Cao đẳng. Tuy không học cùng trường như trước nhưng chúng tôi vẫn yêu và quan tâm đến nhau. Dịp cuối tuần, Khanh thường qua phòng tôi nấu ăn. Nhiều lúc, hai đứa rủ nhau đi ăn và xem phim bên ngoài. Trong những lần hẹn hò ấy, tôi và Khanh chỉ dừng lại ở mức ôm hôn.
Vào một ngày cuối tuần, Khanh qua phòng tôi nấu ăn rồi sau đó sẽ đi xem phim. Nhưng sau khi ăn xong thì trời mưa to. Chúng tôi đành ngồi ôm nhau trong căn phòng trọ. Thế rồi chuyện gì đến cũng phải đến, Khanh dụ dỗ tôi làm "chuyện người lớn". Ban đầu, tôi phản đối vì sợ những anh chị trọ phòng bên cạnh sẽ nghe tiếng. Nhưng Khanh không chịu từ bỏ và nói anh sẽ làm nhẹ nhàng. Cuối cùng, tôi cũng đồng ý trao "cái ngàn vàng" cho người yêu. Là lần đầu tiên nhưng tôi không cảm thấy đau đớn lắm. Đến lúc cao trào, chiếc giường chúng tôi đang nằm bỗng bị sập gây ra tiếng động lớn. Sự cố này khiến tôi và Khanh thót tim. Khi đó, anh chị ở cùng dãy trọ đã chạy sang xem có chuyện gì không. Tôi và Khanh mặc vội quần áo, nói với mọi người là giường bị sập và không bị làm sao cả.
Tôi đỏ mặt khi gặp phải sự cố trong lần đầu trao "cái ngàn vàng" cho người yêu (Ảnh minh họa)
Khi đó, mặt tôi đỏ bừng và chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ ngại. Chắc là do chiếc giường ở phòng trọ được kê tạm bằng những miếng gỗ ghép lại nên không được chắc chắn. Hôm sau, tôi phải sang bảo chủ nhà sửa lại. Từ ngày đó, tôi và Khanh không dám ân ái trong phòng nữa.
Giờ đây, tôi và Khanh đã lấy nhau được 2 năm và có một thiên thần nhỏ. Khi nhớ lại kỷ niệm này, hai vợ chồng lại bật cười. Dù đã trao "cái ngàn vàng" cho người yêu từ khi còn là sinh viên nhưng rất may tôi và Khanh vẫn có cái kết hạnh phúc. Anh trở thành người đàn ông mẫu mực, một bờ vai vững chắc cho hai mẹ con tôi có thể dựa vào.