Ngày đó, Hà là sinh viên năm thứ 3 đại học, còn Linh là sinh viên năm cuối, thế nên tình yêu càng sâu lắng. Người ta bảo, tình cảm thời sinh viên khó bền và thường trẻ con nhưng dường như với Hà và Linh thì không phải thế. Dù là sinh viên nhưng cách họ đối xử với nhau, cách tính toán về tương lai giống như những người đã trưởng thành, thật đáng ngưỡng mộ. Ai cũng chắc rằng, họ sẽ đến được với nhau dù có thế nào đi chăng nữa. Chính Hà và Linh đều tin vào chuyện này…
Ra trường cả hai đứa đều cố gắng kiếm cho mình một công việc tốt để tương lai đỡ khổ. Hà và Linh tu chí làm ăn, chuẩn bị hành trình cho tương lai. Bao nhiêu lần đi làm rồi lại nghỉ việc vì công việc, môi trường không phù hợp nhưng Hà và Linh cố gắng hết sức. Với sinh viên mới ra trường, ai cũng sẽ phải chấp nhận chuyện này vì chưa có kinh nghiệm làm việc. Hà cũng chuẩn bị sẵn tâm lý, chấp nhận tất cả những khó khăn trước mắt. Ai mà không phải trải qua những khó khăn mới công thành danh toại được.
Hà và Linh đã có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau từ ngày yêu nhau cho tới khi ra trường. Hà và Linh không xác định sống thử, hai người thuê nhà ở cùng với bạn bè và thi thoảng hẹn hò gặp nhau. Hai đứa đã vạch kế hoạch tương lai, sẵn sàng cho cuộc hành trình phía trước với những lời hứa hẹn, thề non hẹn biển.
Hà có ngoại hình ưu tú, xinh xắn lại ăn nói có duyên. Sau một thời gian đi làm, có lương lậu, Hà chau chuốt bản thân và dần trở thành nguời con gái quyến rũ hơn, xinh đẹp hơn, nuột nà hơn. Hà bắt đầu biết tận dụng bản thân mình, khả năng giao tiếp và ngoại hình xinh xắn để phát triển công việc bằng ngoại giao với các ông có chức có quyền. Công việc của Hà là vậy, phải gặp gỡ và giao lưu, trao đổ vì Hà là trợ lý. Nói chung, sớm có tố chất trong người nên Hà đã biết cách nắm bắt cơ hội.
Từ một cô nhân viên bình thường, Hà được sếp khen ngợi và đánh giá cao. Bỗng một ngày, Hà thông báo cái tin mình được tăng lương và được khen thưởng với Linh, Linh mừng lắm nhưng có chút thoáng buồn khi mà mấy năm qua Linh vẫn giậm chân tại chỗ. Muốn có công việc ngon lành, có nhiều tiền để tính chuyện cưới vợ nhưng mà chưa làm được. Hà nói Linh không phải lo lắng, vì việc gì cũng phải có thời cơ, chỉ là thời cơ của Linh chưa đến. Nhưng mà đàn ông thua bạn gái cũng cảm thấy phiền, thế nên Hà có chút lo lắng cho thái độ của Linh.
Thấy người yêu có một bước tiến nhỏ, Linh càng ra sức làm việc để chứng minh cho người yêu thấy, anh sẽ là bờ vai vững chắc của cô. Nhưng càng ngày, Hà càng gặt hái được nhiều thành công. Cách ăn mặc, ăn nói của Hà khác hẳn, đã không còn như trước nữa. Hà nhìn là một người chững chạc, rất ra dáng người thành đạt, ngoại giao tốt.
Linh vì thế mà càng phiền lòng, một phần mừng cho người yêu, phần vì buồn cho bản thân vì cứ để người yêu phải nai lưng kiếm tiền. Hà không hề bận tâm chuyện đó, cô cũng luôn động viên Linh làm việc chăm chỉ, vì hai đứa có tiền thì có tương lai tốt hơn và ổn định hơn. Nhưng, thời gian đó, Hà đi tối ngày, các cuộc hẹn với Linh thưa dần. Có nhiều khi không nghe điện thoại Hà chỉ để lại lời nhắn là ‘em đang bận không tiện nghe điện’ và rồi họ đi… Hà phải tiếp mấy ông cốp vì công việc thì phải thế, lấy lòng các sếp mới được có vị trí…
Hà cảm nhận được sự buồn khổ của Linh nhưng công việc là thế, Hà đâu muốn như vậy. Không cố gắng thì làm sao có thể bù đắp được cho những khó khăn trong quá khứ và cả tương lai. Lâu dần, tình yêu của hai người không còn như trước vì Hà quá bận còn Linh thì lại không dám làm phiền. Hà bắt đầu có những thái độ cáu gắt, khó chịu khi Linh cứ ra lệnh là phải về ngay, phải đi đây đi kia và bắt Linh phải từ bỏ công việc ấy. Đến đỉnh điểm là như vậy và hai người cãi nhau trận to.
Hà và Linh đã có rạn nứt. Hà lao vào công việc để quên đi mọi thứ. Tiền bạc đã khiến Hà mù quáng. Ước mơ cuộc sống giàu sang lại nghĩ tới người yêu không chịu khó kiếm tiền, chỉ nghĩ ghen tuông này kia rồi bắt Hà nghỉ việc mà cô bực bội. Hà quyết định tăng cường các mối quan hệ, làm việc nhiệt tình hơn để kiếm tiền bất chấp tất cả. Có cuộc sống giàu có thì mới trụ lại được ở thành phố này…
Và trong thời gian ấy, Hà đã cảm tình với một người đàn ông hơn cô 16 tuổi. Người này nhìn không già dù là cao tuổi, người này đã qua hai đời vợ nhưng lại nhiều tiền, giàu có. Đó là một người đối tác làm ăn của Hà và công ty. Hà đã có cơ hội gặp gỡ vài lần. Người này thường xuyên mua quà cho Hà, tặng những món đồ giá trị và còn mua cả xe máy xịn tặng Hà. Đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, Hà đã không kìm được lòng trước những cám dỗ bản thân. Hà đã nhận lời tỏ tình của người đó dù chưa dứt khoát với Linh. Hà giận Linh chỉ ghen tuông và đã bắt cô thôi việc nên cô càng làm tới. Và bây giờ, tình yêu đã không còn nữa vì Hà đã bị tiền làm cho mu muội. Linh biết chuyện, đã cầu xin Hà quay về vì anh hiểu, Hà chỉ lầm lỡ mà làm vậy nhưng Linh không chịu.
Tiền bạc, danh vọng đã khiến Hà thay đổi. Hà mệt mỏi với cuộc sống suốt ngày chỉ biết lo kiếm tiền và chắt chiu từng đồng. Hà chán ngấy cảnh này với lại Linh cứ ép Hà phải làm theo ý anh. Có công việc tốt, có nhiều tiền thì phải đi tối ngày chứ sao. Nhưng Linh không cần vậy, anh bắt Hà ở nhà còn anh đi làm trong khi anh chẳng kiếm được mấy đồng. Hà quyết định chia tay.
Hà lấy người đàn ông hơn 2 tuổi trong chốc lát với lý do là đã chán cái cảnh nghèo khó và cãi nhau với người yêu. Có lẽ vì đồng tiền Hà đã nhanh chóng phụ Linh, biến Linh thành người đàn ông cô đơn và đau khổ vì mất người yêu. Người này già hơn Hà những 16 tuổi, lại có hai đời vợ nhưng một cô gái như Hà lại chọn.
Giờ đây, Hà đang sống trong nhung lụa, người ngoài nhìn vào thì thấy Hà giàu có sang trọng, lịch lãm đó nhưng không thể hiểu, hạnh phúc thực sự thì có không? Hà như thế nào, sống ra sao, từ ngày bỏ Linh, cô không hề biểu hiện ra bên ngoài. Bây giờ nghĩ mà có khổ thì cũng cố cắn răng mà chịu đựng, biết làm sao được đây… Còn Linh, thật sự quá khổ khi 5 năm qua chung tình với Hà, thề non hẹn biển cùng nhau cố gắng. Chỉ vì đồng tiền, Linh đã mất người yêu…
Tiền bạc có giá trị quá lớn và nó cũng có thể mua được nhiều thứ, ngay cả tình yêu của con người. Nhưng có lẽ, thứ tình yêu mua được đó không giá trị, không thể bền lâu. Bởi nếu như tiền mất đi, tình yêu ấy cũng sẽ lụi tàn theo thời gian. Với Hà, tình yêu mà cô nhận được cũng được trả bằng tiền. Một người yêu chân thành sẽ chẳng bao giờ vì tiền mà mờ mắt. Đừng đổ tội cho sự nghèo khó bởi có quá nhiều người còn nghèo hơn ta, còn khổ hơn ta nhưng họ vẫn kiên trì và vẫn chắt chiu để vun vén hạnh phúc đích thực từng ngày. Chỉ mong rằng, Hà sẽ hạnh phúc thực sự với cuộc sống mà cô lựa chọn, vì dù sao đó cũng là một gia đình…