Người đàn bà ấy là vợ của anh, nhìn khuôn mặt thật ghê gớm, đáng gờm, cùng với người phụ nữ già bên cạnh là mẹ anh, đến tìm tôi. Hai người họ ngồi nói chuyện một lúc với tôi. Không có chửi bới, không có những câu xúc phạm dạng bậy bạ. Chỉ là những lời đe dọa nhưng sặc mùi giang hồ, ghê rợn.
Chị ta bảo:
- Muốn cướp chồng tôi à, cô tìm nhầm người rồi đấy. Nếu khôn hồn thì lui đi, tôi tha cho.
Mẹ chồng chị ta ngồi bên cạnh cũng thêm vào:
- Cô chưa biết cái gia đình này thế nào à? Thằng T nó có tiền thật đấy, nhưng mà, nó đã cặp với cả tá các cô gái kiểu như cô rồi. Đây là trường hợp thứ 10 tôi phải giải quyết.
Nghe giọng nói của hai người họ thì quả thật họ không phải là hiền lành. Tôi sợ hãi, run lẩy bẩy, ngồi không vững. Nước mắt bắt đầu trào ra và tôi khóc, van xin:
- Cháu xin lỗi bác, xin lỗi chị. Cháu không hề biết anh T có vợ. Cháu xin thề, cháu không lừa dối ai cả. Anh ấy nói, anh ấy chưa có gia đình, anh ấy yêu cháu thật lòng và muốn cháu sinh cho anh ấy một đứa con trai
- Thế cô đã sinh cho nó đứa con trai nào chưa, nếu cô sinh cho nó rồi thì tôi còn xem xét mà tha cho cô
- Cháu, cháu….
- Chưa chứ gì? Vậy thì…
- Có, cháu đang mang bầu ạ…
Giọng tôi ấp úng nghẹn lại. Tôi sợ quá mất khôn, đã thú nhân mình có bầu. Điều mà anh dặn là tôi phải kím mồm kín miệng nếu vợ anh có hỏi tới. Sau khi nghe tôi nói như vậy, mẹ anh đứng phắt dậy: “Có thật không? Là con trai hay con gái?”
Tôi ấp úng:
- Là con trai bác ạ, con trai, cháu được hơn 3 tháng rồi, xin bác và chị tha cho cháu
Chị vợ đứng dậy, định túm lấy tóc tôi nhưng người phụ nữ kia đã kịp ngăn lại. Bà ta bảo:
- Nó đang mang thai, đừng đánh đập không hay, nhỡ có chuyện gì thì sao
Thế rồi, tôi được mẹ anh dìu về nhà, nghỉ ngơi và kêu con dâu đi theo. Hôm sau, tôi nhận được cuộc điện thoại, đó là mẹ anh gọi. Mẹ anh nói muốn gặp tôi vì lý do có chuyện muốn bàn. Mẹ anh đề nghị, muốn cho tôi làm vợ hai của anh. Gia đình anh giàu có, bề thế, nếu tôi yêu anh thật lòng, mẹ anh sẽ cho tôi một vị trí trong nhà. Nói chung, tôi và anh đều được sống cùng nhau, anh sẽ đối xử công bằng với hai người vợ. Tuy vậy, tôi sẽ sinh cho anh đứa con trai.
Tôi thắc mắc không hiểu tại sao bà lại chấp nhận chuyện ấy thì bà bảo, vợ anh chưa sinh được cho anh đứa con trai nào. Bây giờ chỉ là hai cô cháu gái. Bà muốn đưa tôi về làm vợ hai của anh để tôi sinh cháu trai cho bà. Con dâu của bà đã sinh hai con gái, bà không muốn đứa thứ ba cũng là con gái nữa. Bà nói, muốn tôi tạo điều kiện cho bà, coi như là giúp bà và gia đình bà có đứa cháu trai sau này nối nghiệp nhà.
Tôi nghe mà sợ quá:
- Vậy còn vợ anh T, cháu sợ lắm. Nếu cháu về đó và sinh con trai, chị ấy sẽ không tha cho cháu.
Mẹ anh bảo:
- Vợ thằng T thật ra không ghê gớm gì. Nó chỉ là vì quá yêu chồng. Nhưng mà, biết mình không thể sinh được con trai, bây giờ cũng có tuổi, sinh thêm đứa nữa thì nguy hiểm tính mạng nên nó cũng không cố. Nhiều lần nó cũng ngỏ ý với tôi muốn chồng nó kiếm thêm người khác, sinh cho gia đình đứa cháu trụ cột sau này. Nó là do tôi bảo nó làm hết chứ nó hiền lành lắm, không ghê gớm gì đâu.
Mẹ anh có vẻ nịnh nọt tôi. Bảo là, tôi không phải lo sau này sinh con xong sẽ có kết cục như thế nào. Gia đình này chỉ là dọa như vậy thôi chứ chưa làm gì ai bao giờ. Dù sao tôi cũng là mẹ của thằng bé, là người mà anh T yêu thương, con trai mẹ trọng dụng nên bà sẽ không ngược đãi mẹ con tôi.
Nghe mẹ anh nói, tôi yên tâm. Anh cũng gọi cho tôi bảo, nếu mẹ anh đồng ý như thế thì cứ làm như thế. Còn vợ anh, để anh lo, tôi không phải suy nghĩ về vợ anh. Vì gia đình này, mẹ anh là người quyết định hoàn toàn. Tôi cảm thấy bớt đi sợ hãi và lo lắng. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết định làm vợ haicủa anh và về nhà anh chung sống cùng bố mẹ anh. Còn vợ anh, chị ấy có nhà riêng ở bên ngoài ở cùng hai con. Anh sẽ qua lại hai bên cho điều hòa.
Cái quyết định này với tôi có chút mạo hiểm, nhưng mà, đó là quyết định cuối cùng mà tôi có thể làm cho con tôi. Dù sao thì tôi cũng yêu anh, dù sao thì con tôi cũng là con anh. Anh và mẹ chồng tôi không thể ngược đãi với cháu. Với lại, cho con vào gia đình giàu có, dù tôi có chịu thiệt thòi, tôi cũng hi vọng con sẽ có cuộc sống sung sướng về sau. Thôi thì hi sinh vì con cái cũng được.
Biết đâu, tôi sống ở gia đình này lại được đón nhận thì sao. Bản thân tôi không ngại khó, ngại khổ. Gia đình anh giàu có, tôi cũng có học, có công ăn việc làm ổn định. Tôi có thể dùng bằng cấp của mình để làm việc trong gia đình anh, hoặc đi làm bên ngoài, ai dám khinh tôi. Tôi tự tin rằng, nếu ai đó không hành hạ, đối xử tệ bạc với tôi, tôi có thể đối nhân xử thế rất tốt. Tôi tin là, sống ở gia đình anh lâu, mọi người sẽ hiểu, tôi có thể làm một cô con dâu tốt dù tôi chỉ là vợ hai của anh.
Bố mẹ tôi đã khóc rất nhiều khi tôi quyết định như vậy, nhưng còn con đường nào cho tôi đâu. Tôi phải đi theo con đường này thôi vì đó là con của tôi và con đang nằm trong bụng tôi. Tôi còn có thể quyết định khác được sao, bằng không, tôi sẽ chỉ là một bà mẹ đơn thân cô độc mà thôi. Và con tôi sau này sẽ oán thán mẹ nó vô cùng…