Thế nhưng, tôi chưa một lần làm “chuyện đó” cùng với ai trước khi đến với chồng tôi hiện giờ. Phần vì không muốn mang tiếng "gái hư”, phần vì tôi muốn biết cảm giác dâng trọn mình cho người yêu nhất như thế nào. Nhưng cuộc sống và chuyện yêu của chúng tôi không hề như tôi đã mong đợi. Chồng tôi không phải người bạo dạn trong chuyện chăn gối, thế nên tuy anh cũng thường xuyên chiều vợ, âu yếm vợ nhưng cũng giống như làm cho xong nghĩa vụ.
Thế rồi tôi gặp anh, đối tác của công ty tôi. Trong tâm tư tôi yêu chồng, nhưng tôi nhận ra mình cũng yêu người đàn ông ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Qua những cuộc gặp gỡ, tuy không thường xuyên nhưng bằng ánh mắt, cử chỉ của anh và cả cảm nhận của mình, tôi nhận ra, anh ta cũng có sự thích thú với tôi. Chẳng cần nghĩ tới hậu quả hay tương lai thế nào, tôi yêu và cứ lao vào vòng tay anh.
Mỗi lần gặp, chúng tôi như hai con thiêu thân, quấn lấy nhau, không cần nghĩ tới bất kỳ chuyện gì. Anh nói với tôi: “Chúng ta cứ giữ quan hệ thế này, chỉ hai ta biết để làm cho nhau cảm thấy hạnh phúc viên mãn. Không nên để ảnh hưởng gì tới gia đình đôi bên em nhé!”. Lời đề nghị có chút khiếm nhã nhưng tôi thấy hài lòng, đúng hơn là tôi cảm thấy an toàn khi bên người đàn ông ấy, vì anh làm cho tôi thấy hạnh phúc, mọi nhu cầu của tôi được thỏa mãn. Mỗi lần gặp anh, tôi như quên hết mệt mỏi, âu lo và gánh nặng gia đình.
Anh cho tôi cảm giác lên thiên đường mà chồng tôi không thể. Có lẽ, cái anh tìm được ở tôi, vợ anh cũng không thể làm thay. Đôi khi tôi thấy khinh bỉ chính bản thân mình, nhưng vẫn không thể dừng lại vì cái thứ gọi là tình dục thực sự có sức hấp dẫn quá lớn, đặc biệt đối với người đàn bà khao khát cháy bỏng yêu thương như tôi.
Một tuần, rồi một tháng, càng ngày khoảng cách gặp nhau của chúng tôi thu hẹp dần. Nếu như ngày nào không được ở bên anh, tôi cảm thấy thiếu thốn một thứ gì đó rất quan trọng. Chồng giống như một người dự bị cho cuộc sống của tôi, còn anh – người tình nhưng lại là nhân vật chính. Nếu một ngày nhân vật chính ấy biến mất, không biết tôi có đủ can đảm để đảm nhận “vai diễn” này tiếp tục không. Tôi sợ vô tình mình đã tự biến bản thân thành kẻ nghiện “chăn gối”.
Thú thực là cảm giác ăn vụng có cái gì đó khiến người ta thấy khát khao hơn, cháy bỏng hơn và phải hưởng thụ nhanh như sợ ai đó bắt được, hay sợ họ chạy mất. Thế nên, cuộc tình vụng trộm với anh cũng khiến tôi có những giây phút ấy, và giờ tôi không thể xa được anh. Và cũng nhờ mối quan hệ với anh mà công việc của tôi luôn trôi chảy, sắp tới đây tôi còn được đề cử thăng chức. Vì thế tôi không thể dứt ra khỏi mối quan hệ này khi nó đã cho tôi quá nhiều?
Tôi hiểu rằng, cứ vụng trộm như thế thì đến ngày cũng có người phát hiện ra quan hệ của chúng tôi. Nhưng tôi mặc kệ, hiện giờ chúng tôi vẫn cứ tiếp tục tận hưởng những giây phút sảng khoái bên nhau cái đã. Mọi chuyện sau này thì… hạ hồi phân giải.
Bạn đang có những tâm sự, vui, buồn… muốn chia sẻ những bức ảnh đẹp, gửi lời nhắn (một bài hát, lời yêu, một tấm thiệp chúc mừng hay những dòng thơ nhỏ…) tới những người thân yêu của mình. Hãy để Ngoisao.vn đồng hành và giúp bạn! Vui lòng gửi tới email:tamsu@ngoisao.vn. Chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật và đăng tải những điều mà bạn muốn chia sẻ! |