NỮ GIỚI » Tâm sự

“Sao em hết cữ lâu rồi mà không thấy anh đả động gì?"

Thứ sáu, 10/05/2013 11:19

Nghĩ lại tôi thấy rùng mình thật. Có khi gần 1 năm tôi chưa làm chuyện ấy. Mới 27 tuổi đầu mà đã bất lực thì chết dở.

Đọc bài của bạn Đ.B.L tâm sự về anh chồng bất lực trong "Bí mật khủng khiếp trong 2 năm sống chung của vợ chồng tôi", tôi không biết nên thông cảm với ai trong bài viết nữa. Tôi đã từng ở trong hoàn cảnh của bạn L, nhưng hiện tại thì lại gần như đang trong tình trạng của chồng bạn.

Tôi và vợ yêu nhau gần 8 năm mới cưới. Chúng tôi dính nhau từ hồi còn cấp 3, trải qua bao thăng trầm của cuộc sống mới đi đến cái kết có hậu. Chúng tôi hợp nhau về tâm hồn, tính cách, nhưng cái khoản “ấy ấy” thì lại hơi chán.

Quen cô ấy đúng vào thời kỳ dậy thì, tâm sinh lý phát triển nên tôi cũng tò mò rất nhiều về chuyện nam nữ. Tình yêu cộng với bản năng đàn ông càng làm tôi thêm hừng hực. Không ít lần tôi định rủ rê người yêu “ăn kem trước cổng”.

Đáng tiếc cô ấy là người con gái rất bảo thủ, truyền thống. Không đời nào cô ấy chịu quan hệ tình dục trước hôn nhân. Chỉ cần tôi nhúc nhích khác thường một chút, cô ấy sẽ lừ mắt. Nếu tôi cố tình lấn tới, một màn mưa nước mắt và lời chia tay vì “Anh không yêu thật sự. Anh không tôn trọng em” sẽ làm tôi chùn ngay.

Từ lúc yêu đến lúc cưới, chúng tôi đi xa nhất là nụ hôn. Khi hôn tay cũng phải để nghiêm chỉnh ở eo, lên 1 tí, xuống 1 tí đều chết với cô ấy. Nhiều khi tôi bứt rứt lắm, thèm muốn cực kỳ, nhưng tôi đều nhịn. Bởi vì tôi yêu cô ấy thật lòng. Tôi tự nhủ chừng nào cô ấy chưa đồng ý, tôi sẽ không đời nào ép buộc.

Mấy thằng bạn biết chuyện đòi dẫn tôi đi gái để giải ngố. Ban đầu tôi cũng rung rinh lắm, phần vì thấy mình thua kém so với bạn bè, phần vì ham hố chuyện tình dục. Nhưng lần nào có ý định ấy trong đầu, ngay tức khắc tôi cảm thấy có lỗi với người yêu. Tôi tưởng tượng ra cảnh cô ấy phát hiện ra, rồi tình yêu tan vỡ, hoặc cảnh cô ấy cũng đi với người khác. Nghĩ như vậy giúp tôi bình tâm lại, giữ vững sự chung thủy.

Cho đến năm 24 tuổi, tôi vẫn là trai còn trinh. Nhiều người khi nghe tôi nói nhất quyết không tin. Ai cũng nghĩ tôi và người yêu phải là của nhau từ lâu lắm rồi. Đến khi tôi thề sống thề chết, ai cũng bái phục tôi về độ “nhịn đói” của tôi.

Rồi cuối cùng cũng tới ngày cưới. Tôi hạnh phúc tràn trề và háo hức về 1 đêm tân hôn sau nhiều tháng ngày nhịn nhục.

Tưởng tượng về sự ngọt ngào, hưng phấn, lãng mạn của tôi về đêm tân hôn hoàn toàn khác xa thực tế. Ngày hôm ấy cả 2 đứa cùng đau kinh khủng, nhất là vợ tôi. Nhìn cô ấy khóc nức nở, mặt mũi nhăn hết lại mà tôi thương vô cùng.

Mọi người đều bảo sau 1 tháng, chuyện vợ chồng sẽ tiến triển và thú vị hơn. Nhưng đối với vợ chồng tôi thì chả đúng tí nào. Ngày nào 2 đứa cũng hì hục mà kết thúc toàn đau thương. Nhìn vợ nước mắt ngắn nước mắt dài, kêu đau mà tôi xót.

Cuối cùng, cô ấy xin tôi giảm tần suất xuống, tuần 2 lần thôi. Tôi cũng gật đầu đồng ý. Tôi không muốn vì sự sung sướng của tôi mà vợ tôi phải khổ. Vả lại, đối với tôi chuyện nhịn sex cũng chẳng có gì khó. Dù sao tôi cũng từng nhịn suốt 8 năm trời yêu cô ấy.

Vợ chồng tôi 2 lần/ tuần đều đặn như vậy được 1 tháng nữa thì vợ tôi có bầu. Thế là tôi tiếp tục nhịn thêm cả năm trời nữa. Càng ngày, tôi càng cảm thấy mình chẳng có ham muốn gì nhiều.

Sau khi vợ tôi sinh em bé, cô ấy đẹp ra rất nhiều. Ai cũng khen và trêu tôi “Quả này cả ngày chỉ ở nhà ôm vợ”. Ấy thế mà tôi chẳng có ham muốn gì mới lạ. Nhiều khi nhìn vợ mặc đồ khêu gợi, thân hình sexy nuột nà lắm mà tôi chẳng có hứng. Đôi khi bạn bè rủ đi karaoke, chúng nó rủ mấy em út cũng “hot hot” đi mà tôi chả thấy gì.

Vợ chồng tôi 2 lần/ tuần đều đặn như vậy được 1 tháng nữa thì vợ tôi có bầu. Thế là tôi tiếp tục nhịn thêm cả năm trời nữa. Càng ngày, tôi càng cảm thấy mình chẳng có ham muốn gì nhiều.

Mấy ngày gần đây, vợ tôi bắt đầu ầm ĩ lên vì thấy tôi lâu rồi không đòi hỏi. Cô ấy hỏi: “Sao em hết cữ lâu rồi mà không thấy anh đả động gì? Ngày xưa anh máu lắm cơ mà”.

Cô ấy hỏi tôi có phải đi lăng nhăng ở ngoài nên về chán vợ không. Tôi phải thề sống thề chết, lấy cả tổ tông, tính mạng của cả dòng họ ra thề cô ấy mới nguôi. Rồi cô ấy lao vào bảo tôi là cô ấy phải cho tôi hết “của nải” để không đi theo con khác được.

Vợ dụ khỉ mãi tôi mới hứng lên được, nhưng lúc quan hệ với vợ tôi cũng không còn cảm giác kích thích và ham muốn như xưa. Tôi lại còn bị “chưa đến chợ đã hết tiền” và không tài nào hứng nổi để làm tiếp hiệp phụ.

Vợ tôi thấy vậy bắt đầu lo lắng về tình trạng sinh lý của tôi. Cô ấy bảo “Thế này thì không biết có đẻ thêm đứa nữa được không” rồi vặn “Anh bị từ bao giờ mà không nói với em”. Cô ấy lên kế hoạch đưa tôi đi khám.

Nghĩ lại tôi thấy rùng mình thật. Có khi gần một năm tôi chưa làm chuyện ấy. Càng nghĩ tôi càng muốn khóc. Mới 27 tuổi đầu mà đã bất lực thì chết dở. Vụ nhịn sex lâu đã dẫn đến kết quả quá tai hại rồi!

Vì thế nên đọc bài của bạn L, tôi vừa thương bạn, lại vừa thương chồng bạn. Bạn đừng giận chồng mà cố gắng khuyên nhủ anh ấy đi khám bạn nhé. Bị bất lực chắc bản thân anh ấy buồn, tủi thân và lo lắng nhiều lắm.

Giờ phút này tôi cũng đang rất lo. Không biết tôi có bị gì không nữa. Bác sĩ điều trị thì vẫn bảo sẽ cải thiện được. Cầu mong “máy móc” của tôi chưa hỏng và tất cả chỉ là vấn đề tâm lý. Cũng chỉ vì thương vợ quá và cứ thích làm quân tử, làm người chồng tốt mà tôi giờ khổ thế này đây!

Theo Afamily.vn