Em vừa tổ chức đám cưới cách đây hai tuần. Cả hai đứa tụi em đều là con một, gia đình khá giả nên đám cưới cũng không đến nỗi nào. Chồng em rất đẹp trai, cao to nên trong đám cưới, bạn bè đều không ngớt lời khen ngợi. Em cũng rất tự hào và hãnh diện vì anh.
Bên cạnh đó, tính tình của chồng em rất trầm lặng, anh làm việc trong môi trường nghiên cứu nên ít nói nhưng đã nói là đầy triết lý và chuẩn xác. Em rất yêu anh và biết anh ấy cũng yêu em. Bằng chứng là anh ấy rất chiều em và đáp ứng mọi đòi hỏi của em mà không hề cằn nhằn hay than thở điều gì.
Em vẫn sẽ là người phụ nữ hạnh phúc với một người chồng lý tưởng nếu không có ngày hôm qua và không nhìn thấy, không nghe thấy cuộc đối thoại của anh với một cô gái. Cô gái đó không đẹp lắm, có vẻ bằng tuổi anh dù trông chồng em trẻ hơn. Hai người họ ngồi nói chuyện với nhau ngay trong quán cà phê mà không hề hay biết em ngồi đằng sau anh.
Sự việc là như thế này. Hôm qua cô bạn thân của em đi đám cưới dưới quê lên, nói rằng mẹ em có gửi cho em ít quà quê. Vì thế em hẹn cô ấy đến quán cà phê ngồi buôn chuyện đồng thời nhận quà luôn. Do xong việc sớm nên em đến chỗ hẹn sớm. Quán cà phê đó 2 tầng rất rộng, xung quanh khá nhiều cây xanh. Em chọn ngồi ở bàn nhìn ra đường phố, dưới một cây cọ cảnh rất to.
Và có lẽ vì bị cái cây che khuất nên khi chồng em và một cô gái nữa bước vào đã vô tình ngồi ngay phía sau lưng em. Ban đầu em không để ý, đến khi nghe giọng anh vang lên, em mới phát hiện ra đó là chồng mình. Họ hỏi han nhau rất nhiều chuyện xung quanh cuộc sống, công việc, vợ mới cưới của anh, chồng của cô ấy…
Em chỉ nghĩ chắc hai người bạn lâu ngày gặp lại, cũng có thể là một cô bạn gái nào đó trước của anh. Nhưng câu hỏi tiếp theo của cô ấy khiến em sững sờ. Cô ấy hỏi: “Vợ anh có biết chuyện từng xảy ra giữa chúng ta không?”. Anh trả lời: “Anh không nói. Chuyện đã qua rồi. Anh tin em cũng không nói với chồng, cứ coi như bí mật của hai đứa mình đi”.
Lúc đó, lòng em như có lửa đốt. Em không biết hai người họ có bí mật gì mà giấu giếm cả vợ cả chồng mình. Vì thế em nhắn tin cho bạn thân biết mình không ra chỗ hẹn được, để mai em tới nhà cô ấy lấy quà sau. Và em ngồi im lặng, rình rập để nghe và theo dõi hai người.
Cô gái đó tiếp tục nói: “Anh có hạnh phúc không? Anh có yêu vợ không? Không hiểu sao từ ngày chia tay anh, em không yêu được ai nữa. Em đối với chồng ngoài tình nghĩa ra thì chẳng có chút yêu đương nào”. Chồng em không đáp, sự im lặng của anh khiến em rất đau đớn. Cô ấy bỗng thút thít khóc: “Em thật ngu ngốc vì ngày đó đã chia tay anh. Em xin lỗi. Em biết anh đã lấy vợ mà còn hẹn anh tới đây. Nhưng em không sao quên được quãng thời gian chúng mình sống chung như vợ chồng ấy. Đối với em, đó là thời gian hạnh phúc nhất”.
Cô ấy nói rất nhiều nữa nhưng em chỉ nhớ được đại loại như vậy. Đầu óc em như muốn nổ tung khi biết tình cảm của hai người họ đã từng sâu đậm đến thế. Em rất ghen. Nhưng em vẫn cố kìm chế để không đứng dậy đối mặt với hai người họ.
Em giận chồng vô cùng. Sao anh lại đi đến chỗ hẹn với người yêu cũ? Sao anh đã từng yêu một người con gái khác ngoài em sâu đậm thế, lại còn từng sống chung như vợ chồng nữa. Ngoài sự đau khổ và tức tối ra, em còn thấy ghê tởm bản thân anh. Em giữ cho anh trọn vẹn như vậy, nhưng anh thì đã từng trải qua với người khác.
Em ngồi thẫn thờ ở đó cho đến khi hai người kết thúc câu chuyện và tạm biệt nhau. Phải tới một tiếng đồng hồ sau em mới nhấc chân về được. Buổi tối qua, chồng mới cưới của em vẫn thản nhiên như mọi ngày. Anh vẫn tỏ vẻ quan tâm đến em nhưng bản thân em đang không có cách nào làm như chưa có chuyện gì xảy ra.
Em không cho anh đụng vào người, cũng từ chối gần gũi anh. Em không thể hiểu được vì sao một người đàn ông, buổi chiều vừa ngồi với người yêu cũ, nói chuyện tình cảm tha thiết như thế, vậy mà tối đến về nhà vẫn có thể ôm ấp vợ?
Chồng em có vẻ rất ngạc nhiên trước thái độ của em. Anh ấy liên tục hỏi em có chuyện gì buồn bực? Anh vẫn pha sữa cho em trước khi đi ngủ. Nhưng em cứ giả vờ ngủ để khỏi phải trả lời anh. Sáng hôm nay, anh đi làm từ sớm. Em xin nghỉ phép vì không có tâm trí nào để đến công ty. Em đang rất buồn và đau khổ. Sao chuyện này lại xảy ra chỉ sau hơn chục ngày bọn em mới cưới khiến em hụt hẫng quá!
Em nên làm sao để đối mặt với chồng bây giờ? Làm sao để quên chuyện anh từng ngủ với người phụ nữ khác, từng thân thiết với họ như với em hiện giờ?