Tôi kết hôn với anh mới gần được một năm. Trước đó, tôi đã từng đổ vỡ một lần trong hôn nhân. Cũng chính từ chuyện ly hôn đó mà dường như đánh mất tất cả niềm tin vào tình yêu. Tôi cố gắng vượt qua nỗi đau bị phản bội để nuôi con trai bé bỏng. Tôi chỉ biết miệt mài, tập trung cho công việc và chăm sóc con.
Sau đổ vỡ của cuộc hôn nhân đầu tiên, tôi dè chừng trong mọi mối quan hệ và chỉ biết tập trung cho công việc (Ảnh minh họa)
2 năm trôi qua. Những cố gắng của tôi đã được đền đáp xứng đáng khi tôi được cất nhắc lên vị trí phó giám đốc chi nhánh tại Hà Nội.
Cũng trong thời gian này, tôi gặp anh. Anh hơn tôi 4 tuổi, cũng đã từng có một đời vợ. Chúng tôi là những người đồng "cảnh ngộ" nên dần dần trở thành bạn chia sẻ mọi tâm sự của nhau.
Ngày anh tỏ tình, tôi rất bất ngờ và cũng rất do dự. Bởi sau những biến cố từ cuộc hôn nhân trước, tôi chưa cảm thấy sẵn sàng đón chờ tình cảm mới.
Song, sự kiên nhẫn của anh khiến tôi cảm động và nhận lời yêu anh. Chúng tôi kết hôn nhanh chóng sau đó.
(Ảnh minh họa)
Ban đầu, tôi có cảm giác con trai tôi và anh khá xa cách. Có lẽ thằng bé đã lớn để đủ hiểu sự xuất hiện của một người đàn ông khác khiến nó cảm thấy như mẹ không còn yêu thương và quan tâm nhiều như trước nữa. Nhưng tôi nghĩ có lẽ đó là khi chưa quen thôi, chắc chắn dần dần mối quan hệ cha dượng và con sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Chính vì thế, cậu bé dường như kiên quyết từ chối mọi sự quan tâm từ người cha mới, thậm chí không ít lần tỏ ra ương bướng, cứng đầu khiến tôi rất mệt mỏi khi phải đứng giữa hai người.
Và rồi, tôi nhận thấy, anh quan tâm nhiều hơn đến cậu con trai 8 tuổi của mình. Anh thường xuyên mua sách, truyện, quần áo và nhiều đồ dùng khác cho con. Buổi tối, khi có thời gian, anh lại kèm con học, rồi cuối tuần chở con đi những chỗ con thích.
May thay, con trai tôi từ chỗ một mực từ chối gọi anh là cha, từ ánh mắt dò xét, nhìn anh "như kẻ thù" đã trở nên gần gũi và thương yêu anh hơn rất nhiều.
(Ảnh minh họa)
Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi, thì đúng một cái, tôi biết được bí mật của anh.
Một ngày nọ, con trai về quê ngoại chơi. Vì con đang nghỉ hè nên tôi cho con về quê chơi để tận hưởng không khí trong lành, yên tĩnh, giúp con có điều kiện được biết về cuộc sống thôn quê như thế nào.
Còn hai vợ chồng ở lại. Thực ra tôi cũng dự định sẽ sinh con cho anh, vì tuổi cũng chẳng còn trẻ nữa, nhưng một phần do công việc bận rộn, một phần anh lại nói muốn sống thế giới của hai người trước đã rồi mới có con nên chúng tôi quyết định sinh con sau 2 năm nữa.
Một ngày, cơ quan có cuộc họp đầu giờ sáng nên hôm đó tôi phải dậy sớm đi làm sớm hơn mọi ngày. Ai dè vừa xuống tầng hầm đỗ xe thì mới nhớ ra để quên cặp tài liệu, vội vàng quay lên lấy. Chưa vào đến phòng, tôi đã thấy giọng anh đang nói chuyện điện thoại:
- Thì qua luôn ngay đi. Vợ già của anh đi họp rồi, chắc phải chiều muộn mới về. Qua nấu bún riêu cua cho anh ăn sáng nhé!
- Ừ, yên tâm, anh đã hỏi dò được thằng bé nhiều chuyện trước kia của mẹ nói rồi. Chắc chắn nếu phải đối mặt với những điều này, cô ta sẽ xấu hổ lắm đây.
- Tất nhiên là anh đã làm rất khéo rồi mà, không ai biết được kế hoạch của chúng ta đâu. Em yên tâm, sắp giàu rồi.
Tôi đứng như chôn chân ở góc phòng. Hóa ra là vậy, anh ta kết hôn với tôi đều có mục đích cả, chứ không phải là bằng tình yêu như anh ta đã thề thốt, hứa hẹn. Việc thân thiết với con trai tôi chỉ là một bước trong kế hoạch bẩn thỉu kia của anh ta thôi.
(Ảnh minh họa)
Tôi hét lên rồi đuổi anh ra ra khỏi nhà, mặc cho anh ta tha thiết van xin tôi cho cơ hội giải thích này nọ. Tôi nhất định sẽ nhờ luật sư can thiệp để những kẻ đào mỏ như anh ta phải có bài học đắt giá mới được.