Tôi có một cô bạn vừa mới chia tay người yêu. Như bao cô gái dành hết nhiệt huyết và niềm tin vào tình yêu đầu, cô suy sụp và dành rất nhiều nước mắt cho vết rạn trái tim lần này. Chia tay với cảm giác không thỏa đáng, cô lại tự hành mình bằng ảo tưởng rằng anh người yêu sẽ quay lại, sẽ níu kéo, sẽ lại ôm cô vào lòng, dịu dàng lắng nghe cô. Nhưng sự thật là, sau 2 tháng chia tay, anh ta đã hẹn hò với một cô gái mới và để inrelationship trên facebook.
Đó là chuyện của bạn tôi. Còn với tôi, từ chối nhận lời một chàng trai, sau đó anh nhanh chóng nói yêu một cô gái khác và vài tháng sau lại cặp kè với một cô gái khác nữa. Thực sự có những người mà ta từ chối và biết rằng, cả đời này sẽ chẳng còn được gặp người như thế nữa. Nhưng có những người mà sau khi chối từ, ta phải cảm ơn sự sáng suốt của lý trí vì đã dẫn ta thoát khỏi một kẻ chẳng ra gì. Tôi cảm thấy may mắn khi mình không nằm trong cái "danh sách bạn gái" của kẻ đó.
Có thể các bạn đọc đến đây liền nhận xét có gì đâu, chia tay rồi thì anh ta có quyền yêu người này người khác, đâu thể cứ mãi ngồi đó mà ủ dột với mối tình đã tan? Ừ, tôi không hề phản đối. Chỉ là thấy không thỏa đáng với tình cảm thôi. Con gái thường lấy khoảng thời gian sau chia tay để đánh giá tình yêu của người ta dành cho mình, dù biết chỉ để biết chứ chẳng có ý định thay đồi điều gì. Bạn tôi khi biết một người một vài tháng trước còn tay trong tay bên mình, ghé tai thầm thì những lời ngọt ngào tưởng chỉ mình được nghe, thế mà sau khi chia tay, khi vết thương lòng của cô vẫn còn đang nhức nhối, anh ta đã vui vẻ và hạnh phúc với người con gái khác thì chẳng khỏi ngẩn ngơ. Lẽ nào mọi giá trị của cô nhẹ bẫng như lông hồng, rằng tình cảm của cô dễ dàng thay thế bằng thứ khác như vậy sao?
Có thể các bạn vẫn biện minh rằng họ là những chàng trai còn tốt chán so với mấy chàng một lúc yêu mấy người, thay người yêu ngày trước ngày sau... Và trên kia là cô gái quá nhạy cảm, quá non nớt. Vậy những cô gái lấy gì tin vào tình yêu thực sự? Hay họ phải học cách chấp nhận, tình yêu chỉ là sự thay thế người này và người khác thôi hay sao?
"Con trai luôn muốn là người yêu đầu tiên của con gái, còn con gái muốn người mình yêu là người đàn ông cuối cùng của cuôc đời mình". Vậy tôi muốn hỏi có bao nhiêu chàng trai là mối tình đầu của những cô gái quan tâm đến cảm giác của người yêu mình khi nắm tay cô ấy, khi trao nụ hôn đầu, khi ôm cô ấy trong tay? Có bao nhiêu người tìm một người để lấp chỗ trống trong tim? Có bao người khi yêu đang nghĩ đến xây dựng tương lai thế nào để giữ người mình yêu bên cạnh? Và có bao người khi bỏ đi, quan tâm đến vết thương lòng cho những cô gái lần đầu trao yêu thương cho chính mình?
Vậy các bạn lại hỏi, thế sau bao nhiêu lâu mà có người yêu mới thì được coi là yêu thật lòng?
Chẳng có câu trả lời chính xác nào cả, là cảm nhận của từng người trong chuyện tình yêu của mình thôi. Có những người hết nhớ người cũ đã lâu, nhưng một mở đầu mới vẫn chưa đến. Tôi chỉ sợ những người nhận người yêu mới, khi thực sự tình cũ chưa qua...
Thời gian vốn cho ta rất nhiều câu trả lời tình cảm. Mất bao lâu để đến được với một người? Bao lâu để hiểu người đó? Bao nhiêu lâu để đi bên cạnh, để chấp nhận những trái tính, bỏ qua những cãi vã, xóa đi những bất đồng? Mất bao nhiêu lâu để hiểu người mình yêu muốn gì, cần gì? Mất bao lâu để quên một người khi đã chia tay? Có những thứ tính bằng tháng bằng ngày, nhưng có những điều cả đời chẳng hiểu hết. Nhưng dù sao, tôi chỉ mong những cô gái đừng quá dựa vào những số đếm tháng ngày, mà cố chấp yêu một người khi đã cảm thấy rã rời mệt mỏi, cứ nhớ một người đã còn không xứng và cũng đừng cố gọi tên một mối quan hệ khi nghĩ rằng thời gian đã đủ lâu để chứng minh. Hãy cứ để tim mình cảm nhận.
Thật may mắn, cô gái của tôi, hay chính bản thân mình vẫn tin vào tình yêu thực sự, một người nói lời yêu sau thời gian dài vun đắp tình, sau những sóng gió, những thử thách, những thăng trầm, sau những người đến kẻ đi; lời yêu trao trong trưởng thành và chín chắn chứ không phải thứ tình cảm bồng bột thoáng qua. Tôi vẫn tin có một người đàn ông dặn tôi không cần trang điểm khi đi cùng anh vì sợ mỹ phẩm làm hỏng da con gái; một người luôn giữ chặt tôi khi đi qua đường, nắm tay tôi giữa đám đông để tôi an toàn và tự do ngó nghiêng chụp ảnh; một người có thể nghiêm túc không tham gia vào những trò lố bịch của tôi, nhưng luôn đi cùng để bảo vệ...
Tôi muốn dặn các cô gái của mình, đừng nhận lời yêu của chàng trai nào bên bạn một sớm một chiều. Muốn tìm được tình yêu thực sự phải biết chờ đợi, "như đợi trái chín rồi hãy ăn".
Và hãy giữ niềm tin rằng: Bạn không bao giờ là một người đáng thương, người bỏ đi mới là kẻ phải nuối tiếc. Cũng đừng vì thế mà "dè chừng" với tình yêu. Khi chàng trai của mình đến, hãy cứ lại yêu, trọn vẹn như lần đầu.