Ngày về nhà Phong làm vợ, tôi rất hạnh phúc vì bố mẹ anh rất tâm lý hơn nữa bà chị dâu của Phong rất sành điệu hay đi mua sắm nên hai chị em khá hợp gu với nhau. Mẹ chồng tôi còn rất trẻ đẹp nên ba mẹ con thỉnh thoảng lại cùng nhau hẹn hò. Cuộc sống dường như rất phù hợp với mong muốn của tôi.
Về làm vợ tôi được chồng chiều chuộng, thỉnh thoảng hai vợ chồng lại hẹn hò đi xem phim như thời mới yêu. Ngày tôi có bầu Phong hết lên vì sung sướng, bố mẹ chồng rất chiều chuộng tôi. Dù hạnh phúc khi được làm mẹ nhưng tôi vẫn nhắc khéo mọi người giữ tế nhị trước mặt chị dâu vì chị ấy cưới anh Nguyên đến nay đã 2 năm nhưng vẫn chưa bầu bí gì. Ai hỏi thì chị ấy bảo kế hoạch nhưng tôi và mọi người trong gia đình đều biết rõ chị ấy và anh chồng đang khao khát có 1 đứa con đến nhường nào.
Tôi thương chị ấy rất nhiều, tôi còn nghĩ bụng sau này sinh xong tôi sẽ đưa thằng cu qua nhà anh chị chơi suốt và cho con tôi gọi chị ấy là mẹ. Chúng tôi sẽ sống thật vui và cùng nhau chăm thằng bé khôn lớn.
(Ảnh minh họa)
Rồi khi tôi mang bầu con trai đến tháng thứ 5 thì anh chị dọn qua bên nhà tôi ở 1 thời gian vì muốn tu sửa lại căn nhà đang ở. Anh chồng bảo: “Chị Mai muốn thiết kế lại theo ý chị ấy, anh hứa mãi mà chưa làm, giờ đang rảnh nên anh chiều chị”.
Tôi cứ xuýt xoa: “Anh chồng tâm lý quá”. Nhà vợ chồng tôi rộng nên dường như tầng 2 và tầng 3 chúng tôi giao phó cho anh chị sử dụng. Vợ chồng tôi ở tầng 4 và 5 là chủ yếu. Chúng tôi sống chung khá hòa thuận, ở với vợ chồng tôi được 3 tháng khi đó tôi sắp sinh thì chị dâu báo tin chị ấy có bầu.
Niềm hạnh phúc như được nhân đôi gia đình tôi tổ chức tiệc ăn mừng linh đình. Anh chị quay lại nhà của mình còn chúng tôi rộn ràng chăm bẵm đứa con vừa mới chào đời. Nhưng tôi để ý thấy từ đó mỗi lần tôi rủ chồng về nhà bố mẹ hoặc qua nhà anh chị ăn cơm thì chồng đều lấy cớ từ chối.
Rõ ràng trước đây anh rất thích điều đó sao giờ đây Phong lại thay đổi vậy nhỉ? Hày là khi làm bố rồi người ta sẽ chỉ thích ở nhà quây quần bên vợ con. Nghĩ vậy tôi cứ cười tủm tỉm vì hạnh phúc.
Nhưng sự thật có lẽ không phải như vậy, mỗi lần tôi nhắc đến việc chị dâu có thai chồng tôi lại giật mình thon thót có hôm còn đánh rơi cả đôi đũa đang ăn xuống nền nhà. Tôi thấy thật khó hiểu, sao ai cũng vui mừng mà chồng lại phản ứng như vậy. Có khi nào có gì mờ ám hay không? hay đứa trẻ bị làm sao.
Hôm đó tôi nhất quyết đòi qua thăm chị dâu bằng được, hơn nữa anh trai chồng gọi điện bảo muốn gặp Bon con trai tôi nên tôi cùng nằng nặc đòi chồng đi. Anh cũng chiều lòng vợ, đến nhà anh trai tôi hớn hở chạy vào còn chồng cứ đơ đơ rất gượng gào thậm chí tái mét mặt. Khi nghe tôi hỏi:
- Không biết sau này cu Bin sẽ sống ai nhỉ, bố hay mẹ nhỉ?
Anh chồng cười bảo:
- Chắc giống bố nó rồi.
Thì bỗng dưng chồng tôi lăn ra ngất xỉu, tôi lo lắng khóc nấc lên còn anh trai vội vã gọi 115 đến đưa đi cấp cứu. Chị dâu mặt cũng tái xanh, suốt chặng đường đến bệnh viện cùng chồng tôi khóc bảo với anh trai chồng rằng:
- Hình như anh Phong có bệnh gì ấy anh à, mấy tháng nay anh ấy khác lắm, cứ như người mất hồn ấy.
- Sao em không bảo nó đi khám sớm.
- Em cứ tưởng anh ấy lo lắng công việc thôi.
Đến bệnh viện tôi nín thở chờ kết quả cuối cùng bác sĩ bảo:
- Anh ấy quá căng thẳng và mất ngủ nên mới vậy thôi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm thuê xe đưa chồng về. Từ hôm đó tôi chăm sóc chồng chu đáo hơn. Nhưng rồi mọi thứ trên tay tôi rơi vỡ tan tành khi vô tình nghe được cuộc trò chuyện đó.
(Ảnh minh họa)
Hôm ấy tôi chạy đi chợ sớm rồi mua cháo và thức ăn để nấu cho chồng ăn. Còn con trai tôi gửi bên nhà mẹ 1 hôm vì mấy đêm thức trắng tôi đã quá mệt. Vừa bê tô cháo leo được 5 tầng thở không ra hơi thì tôi nghe chồng thì thầm to nhỏ:
- Chúng ta hãy hạn chế gặp nhau đi, mỗi lần gặp chị là em lại không nuốt nổi hột cơm nào.
- …
- Nếu như anh Nguyên và vợ em phát hiện ra đứa bé là con trai của em thì cuộc đời này em không còn chốn dung thân đâu. Tốt nhất chúng ta hãy cố quên chuyện này đi và giả vờ xem như chưa có chuyện gì.
- ….
- Nhất trí, thế nhé, em cúp máy đây.
Choang…
Bát cháo trên tay tôi rơi vỡ tay chân bủn rủn, chồng chạy ra mặt cắt không ra giọt máu. Tôi chỉ biết quay đầu bỏ chạy, tôi không tin nổi việc này lại có thể xảy ra. Mấy hôm nay tôi chỉ biết ôm con ngồi khóc. Bố mẹ hỏi đủ điều nhưng tôi không nói gì, Phong đến cầu xin tôi tha thứ nhưng tôi không muốn gặp. Mọi chuyện khiến tôi quá sốc, anh ấy bảo tất cả là do anh ấy uống quá chén, đêm đó anh trai đi công tác nên họ đã làm bừa. Khi phát hiện có bầu chị dâu van xin Phong cho chị ấy giữ con vì chị ấy rất thèm khát được làm mẹ hơn nữa chị ấy sợ anh trai chồng sẽ khó có khả năng làm bố vì tinh trùng rất yếu. Càng nghe tôi càng phát điên lên tát chồng đến sưng cả má, thậm chí tôi còn đòi ly hôn. Mấy ngày qua tôi sống trong khổ sở, chị dâu sinh em bé tôi không thèm đến thăm thậm chí còn muốn giết chị ta cho hả dạ. Tôi nên làm gì đây, bây giờ chuyện này chỉ có 3 chúng tôi biết, tôi cảm thấy mình sắp phát điên đến nơi rồi.