Chồng tôi không muốn chúng tôi ra ở riêng vì anh ấy đi làm xa. Anh muốn tôi sống chung với mẹ chồng để khỏi phải lo chuyện trông coi vợ con. Được cái tôi sống chung với mẹ chồng cũng hòa thuận chẳng có xích mích gì to tát cho lắm nên lấy chồng đã 10 năm có với nhau 2 đứa con vợ chồng tôi vẫn sống êm đềm với mẹ chồng.
Tôi có thói quen là mỗi buổi tối sau khi xong xuôi mọi việc thường ngồi lán lại xem TV cùng với mẹ chồng và bàn luận sôi nổi cho tình cảm mẹ con thêm khăng khít. Vậy mà từ khi hai mẹ con tôi xem bộ phim “Sống chung với mẹ chồng” thì tình cảm giữa hai chúng tôi bắt đầu rạn nứt.
Thay vì phải chê trách bà mẹ chồng trong phim vừa cổ hủ khó tính xét nét thì bà lại chửi con cô con dâu lười làm việc nhà suốt ngày chỉ có lấy cớ đi làm rồi đi chơi bời bời đàn đúm. Thấy mẹ nổi nóng vô cớ liền bảo:
- Ôi trong phim ấy mà họ thường cường điệu lên để cho cốt truyện thêm hay thu hút độc giả đấy mà.
- Chẳng phải trong phim mới có mà ở ngoài đời cũng có đầy rẫy, chúng mày cậy đi làm được mấy đồng tiền là sắm sửa nay bộ quần áo này mai lại đôi giầy khác chẳng biết tiết kiệm gì cả.
- Ơ mẹ buồn cười nhỉ, đang chửi cô gái trên TV lại quay ra chửi con vậy.
- Thì nhân tiện tôi góp ý thế cô nghe được thì nghe không thì thôi.
Tôi ức lắm nhưng đành phải im lặng và cố ngồi xem cho hết bộ phim chứ đang tức đi ngủ cũng chẳng thể nhắm mắt được.
Chỉ vì xem phim "Sống chung với mẹ chồng" mà tôi và mẹ chồng xảy ra mâu thuẫn (Ảnh minh họa)
Rồi một buổi tối khác tôi đang say sưa trong cảnh hai nhân vật trên phim tình tứ với nhau mà thấy sao nhớ chồng đến vậy thế mà mẹ chồng hét toáng lên rồi chửi:
- Con gái con đứa chẳng ý tứ gì thấy trai là cứ lao vào như thiêu thân sao mà giống nhà này thế chứ.
Tôi chột dạ:
- Mẹ ơi “nhà này” là ai vậy mẹ?
- Thì tôi cứ nói vậy ai thấy chột dạ thì sửa đừng để làm nhức mắt người khác khó chịu lắm.
Đúng là mỗi khi chồng tôi đi công tác cả năm mới về một hai lần nên nhiều lúc nhớ chồng quá tôi có chủ động ôm hôn chồng nhưng đó cũng là ở trong phòng của tôi cớ sao bà cứ ngó vào rồi mà ngứa mắt chứ. Thôi một điều nhịn chín điều lành, chứ sống chung với nhau mà tự nhiên lấy chuyện trên phim để giận hờn thì khó sống chung với nhau lắm. Tôi đành im lặng.
Cây muốn lặng gió chẳng ngừng, đang chăm chú xem đoạn gay cấn trong phim thì mẹ chồng lại chu chéo lên:
- Loại đàn bà mà có chồng con rồi mà cứ thích ve vãn đàn ông thì chỉ có đem cạo đầu bôi vôi cho nó sáng mắt.
Nghe mẹ chồng nói tôi chợt nhớ ra chiều hôm trước thằng bạn thân của tôi đến chở tôi đi ăn đám cưới của đứa bạn cùng lớp. Mẹ chồng tôi cũng nhìn thấy bạn tôi chào bà ba lần nhưng bà đều im lặng rồi nguýt chúng tôi một cái rõ dài quay ngoắt vào nhà. Lúc ấy vội quá lên tôi cũng chẳng thèm để ý đến tâm trạng của bà mà nhảy tót lên xe đi cho kịp giờ. Đúng là mẹ chồng nói tôi thế nào cũng được nhưng đến nước này thì tôi không thể im lặng mãi được.
- Mẹ ơi nhân vật trong phim chưa có con mà với lại ai mà chẳng có quá khứ miễn sao hiện tại sống tốt là được.
- Mẹ không chửi con đó mà nhân đây mẹ muốn nói đến mày đấy. Từ mai con đừng có mà chơi bời với bọn đàn ông nữa mẹ thấy ngứa mắt lắm. Chồng đi xa mà mày suốt ngày hẹn hò với bọn nó biết đâu bị bọn nó xơi tái rồi không biết chừng.
- Mẹ nói vậy mà nghe được à, con sống với mẹ cả 10 năm rồi chưa bao giờ mẹ nghi ngờ con vậy mà chỉ vì bộ phim này mà mẹ con mình có những mâu thuẫn với nhau. Từ mai con sẽ không xem phim cùng mẹ nữa cho đỡ căng thẳng.
- Ai biết được đi đêm lắm có ngày gặp ma. Mọi khi tôi biết đó nhưng không nói bây giờ tức nước vỡ bờ tôi phải nói cho cô hiểu đã lấy chồng rồi thì phải tu chí với chồng con đừng có léng phéng với thằng nào kẻo tôi mà bắt được đừng có cầu xin.
(Ảnh minh họa)
- Mẹ nói quá lắm rồi đấy, con chịu hết nổi những câu cay nghiệt của mẹ rồi, chẳng nhẽ con lấy chồng rồi không được chơi với những người bạn trai sao, mẹ thật cổ hủ lạc hậu quá thôi.
Nói rồi tôi không còn hứng thú gì xem nữa mà quay ngoắt đi thẳng một mạch vào phòng, xui xẻo thế nào tôi chỉ đẩy nhẹ tay là cánh cửa nó đã đóng ập vào một cái cùng với tiếng kêu vang cả căn nhà. Mẹ chồng tôi thấy vậy vội chạy tới và đẩy cửa ra thẳng tay tát cho tôi một cái đau điếng:
- Sao mẹ lại đánh con?
- Mày quá đáng lắm rồi đấy, mẹ chồng góp ý đã không lắng nghe lại còn phủi đít đứng dậy đóng rầm cửa một cái, cô làm thế như tát vào mặt tôi à.
Ôm má đau tôi không nói được gì đành vào giường nằm ấm ức khóc nhớ chồng, giá mà có chồng ở đây thì mọi việc sẽ không đi quá xa thế này. Tình yêu dành cho chồng còn rất nhiều nên tôi đành nhịn mẹ chồng để cho anh yên tâm công tác. Cũng từ bữa đó tôi ít trò chuyện với mẹ chồng hơn và dường như giữa chúng tôi đang có rạn nứt khó hàn gắn chỉ vì quan điểm hai bên khác xa quá.