Tôi lau khô những giọt nước mắt đắng sau mùa bão tố, lau khô những giả dối ngọt ngào mà ai đó đã dành tặng cho riêng mình, tôi không trách cứ và cũng không dỗi hờn nữa vì tôi hiểu đó chỉ là những hạnh phúc chỉ ngang qua cuộc đời, và có những con người chỉ ngang qua đời một lần duy nhất và không trở lại. Tôi nắm giữ những kỷ niệm như nắm giữ những hẹn ước lung linh và tự nhủ rằng ta đã sống vui tươi cho dù có những bước chân ra đi, những bước chân không quay lại và những xa cách mòn mỏi thì tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều.
Tôi nhặt nhạnh những con chữ yêu thương nồng nàn nơi người mà có khi những điều đó không dành cho anh mà dành cho một người khác, để tự an ủi rằng mình cũng đang hạnh phúc. Tôi cũng chẳng mong chờ người quay lại khi khoảng cách giữa hai tâm hồn chỉ rất gần mà cũng chẳng thể bước nổi qua nhau. Ngày anh đến dạy cho tôi biết yêu thương và tin tưởng vào tình yêu để rồi một lần nữa tôi vĩnh viễn không dám tin vào nó nữa. Tôi và anh đã xa nhau cũng lâu không gặp, đã từng có với nhau quá nhiều kỷ niệm, xung quanh tôi có quá nhiều thứ về anh, những con đường tôi đi, đâu đâu cũng có hình ảnh của anh. Tôi hứa với lòng mình sẽ quên anh nhưng lý trí không thể thắng nổi trái tim.
Ngày hôm nay tôi đã đánh rơi mất lòng tự trọng của mình để tìm lại anh, tôi không thể tin vào những gì mình thấy, bức ảnh anh chụp cùng một người con gái rất thân mật. Tôi vỡ oà... là những giọt nước mắt lăn dài. Tại sao khi nói chuyện với tôi anh nói rằng nhớ tôi để tôi vẫn luôn tin vào anh, tại sao lúc ấy nước mắt tôi rơi nhiều đến thế... Tại tôi sai hay tôi không bằng người ta? Anh cũng giống như những người đàn ông khác. Lần cuối tôi và anh đã cùng nhau đi ăn, đi chơi và tâm sự với nhau đến sáng, coi như lần cuối cùng tìm lại cảm giác ngày xưa dù sao tôi cũng rất hạnh phúc. Tại sao gặp anh tôi khóc nhiều đến vậy, tại sao lại cho tôi mượn bờ vai... để rồi lại đẩy tôi ra xa...
Anh nói với tôi "Cách để quên một người là tìm một người khác yêu say đắm hơn". Tại sao khi xa anh tôi không thể mở lòng đón nhận tình cảm của họ, vì tình yêu tôi dành cho anh rất nhiều. Tôi hỏi anh có yêu người ta thật lòng không, không yêu sao có thể làm tình với người hơn mình 7 tuổi? Tôi có đủ ngu ngốc để tin vào điều đó hay không? Vì tôi rất yêu anh! Hỏi có người con gái nào đủ mạnh mẽ để tha lỗi cho người mình đã từng yêu, làm tình với người con gái khác khi hai đứa xa nhau một thời gian. Anh bảo anh cần thời gian, anh muốn lo việc học và kiếm tiền để trang trải nợ lần cuộc sống gia đình. Anh bị đồng tiền chi phối, anh không thể bỏ người ta. Hai ngày trôi qua lúc nào tôi cũng khóc khóc cho sự ngốc nghếch của mình khi tin lầm một người.
Chưa lần nào tôi phải trải qua nỗi đau lớn như vậy, tôi chỉ biết khóc và hận bản thân nhiều lắm. Khóc cho sự ngu ngốc khi đặt niềm tin sai chỗ vào một người. Trước đây yêu tôi anh chỉ biết duy nhất một mình tôi, tôi đã làm cho anh bao nhiêu lần phải khóc và anh đã từng nói không thể sống thiếu tôi. Giờ đây những thứ tôi nhìn thấy khiến tôi không thể tin vào mắt mình, cuộc sống thay đổi lòng người... Tôi không làm được như anh, anh đã xoá tất cả mọi thứ về tôi, còn tôi thì không thể làm được vì tôi rất yêu anh. Mọi thứ xung quanh tôi đều là giả dối, đừng khiến tôi khinh thường anh. Đừng khiến người đàn ông tôi từng yêu trở thành thấp kém như vậy.
Với tôi tình yêu không phải trò đùa, không phải món đồ chơi muốn vứt là vứt muốn nhặt là nhặt. Tôi yêu anh, hiện tại tôi vẫn yêu anh. Tôi không phủ nhận. Ngày trước anh nói không gì là vĩnh cửu, nhất là tình cảm. Đúng! Giờ cũng vậy, tình cảm của tôi dành cho anh không còn mãnh liệt, bùng cháy như trước nữa rồi. Đừng hỏi tôi tại sao chưa yêu người khác. Tôi không đợi một kẻ như anh.
Vừa chia tay mà tôi vội yêu một người khác thì tôi có khác gì anh? Khác gì một kẻ phụ bạc mà tôi vẫn căm ghét. Người ta chọn cách tìm hạnh phúc mới để quên đi quá khứ. Còn tôi muốn quên đi quá khứ rồi mới tìm hạnh phúc mới một hạnh phúc không có anh, không đến từ anh. Cố gắng vượt qua cơn đau này dù biết đắm chìm trong những kỷ niệm hạnh phúc giữa tôi và anh, hạnh phúc đến khi tôi không biết nắm giữ và vô tình để tuột mất, tôi đã thua trong cuộc chạy này rồi! Tôi không còn niềm tin vào tình yêu nữa, khi tôi viết những lời tâm sự này tôi hy vọng anh sẽ thật hạnh phúc và sẽ có một người như tôi luôn dõi theo anh ở cuối con đường... Mạnh mẽ bước qua cơn đau này dù biết đó sẽ rất khó với tôi. Tạm biệt người mà tôi từng yêu thương.