Sau khi khóc một trận, mình mới bĩnh tĩnh lại để viết tâm sự gửi cho chuyên mục. Mình biết chuyện vợ chồng rất tế nhị không nên nói ở đây. Nhưng thật sự ngay lúc này, đây là cứu cánh duy nhất của mình bởi mình không thể kể với bạn bè hay người thân của mình được khi vừa mới cưới đã xảy ra cơ sự như thế.
Trước đây, mình từng nghĩ việc quan hệ vợ chồng khi có gia đình là vấn đề cần quan tâm. Bởi mình thấy người thân, bạn bè của mình lấy chồng có ai kêu ca về chuyện "yêu" này dâu. Do đó, mình đọc những mẩu chuyện lệch pha trong đời sống chăn gối, hay chồng/vợ cuồng dâm, bạo dâm, mình còn cứ nghĩ báo chí nói quá hoặc đó là vấn đề to tát xa xôi của một ai đó chứ không liên quan đến mình. Nhưng sau chuyện đêm tân hôn và những đêm sau, mình biết chắc cuộc sống vợ chồng có quá nhiều vấn đề xảy ra và chồng mình có vấn đề rồi.
Chồng mình đẹp trai và hiền lắm. Ngày trước yêu nhau cũng là mình chủ động tán tỉnh anh ấy trước. Khi bắt buộc phải nói những lời có cánh là anh ấy đã xấu hổ mặt đỏ rần rần rồi.
Anh cũng chưa bao giờ đòi hỏi hay vồ vập chuyện ấy khi hai đứa yêu nhau. Những lúc gần gũi thân mật, mình cho phép đến đâu thì anh ấy mới làm đến đấy. Chính anh là người luôn có suy nghĩ “gìn giữ cho đêm tân hôn”. Vì đức tính hiền lành đó mà tuy còn nhiều khuyết điểm mình vẫn lấy anh làm chồng.
Mình có hỏi: “Anh không có nhu cầu à?” nhưng anh nói trinh tiết của mình trước sau gì cũng thuộc về anh nên đợi đúng thời điểm sẽ giá trị hơn. Chính những lời nói đó mà mình đã mơ tưởng, vạch ra đủ điều lãng mạn cho đêm tân hôn sau 2 năm yêu nhau.
Nhưng đêm động phòng của mình thực tế đã không diễn ra như thế. Những điều anh làm vượt xa tưởng tượng và những gì mình biết về tình dục. Không cần đợi đến đêm khuya, không cho mình thời gian tắm rửa hay kịp rót ly vang để vợ chồng cùng nhâm nhi thưởng thức, anh bế xốc mình lên giường và xé váy. Anh xé chứ không phải nhẹ nhàng kéo khóa, cởi váy như bình thường mọi người ạ. Nhìn vào ánh mắt của anh lúc đó, mình thấy hoảng loạn và sợ hãi. Dường như anh không còn là chàng trai hiền lành - là người mà mình từng biết.
Ban đầu mình cứ nghĩ đang anh đùa. Nhưng nghe tiếng vải xé xạt xạt bên tai mình mới biết anh làm thật. Đến đồ lót anh cũng không thèm cởi. Giằng giật để xé không được là anh thô bạo kéo phăng và vứt ra ngoài. Anh lao vào như một con thú vồ mồi, ánh mắt đầy dục vọng, anh cuồng điên đến mức bẻ quặt tay mình ra đằng sau. Nước mắt mình đầm đìa trên gương mặt đang nhăn nhó vì đau đớn. Anh thô bỉ và đáng sợ khiến mình mất đi cảm giác ngất ngây của một người vợ đêm tân hồn. Hoàn cảnh của mình lúc đó chẳng khác cảnh bị một gã đàn ông bệnh hoạn cưỡng bức. Anh cũng không cho mình biết khúc dạo đầu là gì. Một cái hôn môi anh cũng bỏ qua. Tất cả những gì anh làm là lật mình bên này bên kia, thỏa mãn được bản thân anh ấy là đủ.
Lúc đầu mình còn nửa đùa nửa thật bảo anh nhẹ nhàng. Nhưng anh quan hệ dồn dập khiến mình đau đớn và kiệt sức. Muốn gượng cười cũng không thể được. Mình bật khóc vì đau và sợ.
Xong cuộc, anh nằm vật ra ngủ. Mình rã rời ê ẩm vì đau và tủi thân, sợ hãi vô cùng. Nhìn xuống chiếc váy đẹp mình mới đặt may bị rách tả tơi, mình chỉ biết khóc nức nở.
Ngủ dậy sau đêm động phòng bàng hoàng đó chồng mình trở lại bình thường. Mình định chất vấn anh mấy lần nhưng vẻ mặt anh vô cùng bình thản và tràn trề hạnh phúc nên mình cũng ngại và không nỡ. Lúc đó mình nghĩ chắc là anh quá háo hức và do nhịn đói đã lâu nên giờ mới hùng hục thế. Suy nghĩ đó khiến mình bớt bị ám ảnh.
Rồi những lần quan hệ sau đó, anh vẫn tỏ ra sung sức và thô lỗ. Mình thực sự chưa "quan hệ" trước đó nên cũng không biết chuyện sinh lý của đàn ông thế nào mà so sánh. Mình nghĩ đơn giản là có lẽ ông chồng nào cũng khát khao sung mãn vợ mới cưới như thế.
Nhưng chưa kịp nguôi ngoai thì chồng lại có hành động điên cuồng, xé váy của mình lần thứ hai. Và mình can ngăn kiểu gì anh vẫn giữ nguyên thái độ và hành vi của kẻ cuồng bạo khi gần vợ. Đấy là lần thứ 2 mình có cảm giác bị cưỡng bức từ sau khi kết hôn. Đến khi mình gào khóc thì anh mới dừng lại phân trần “làm thế anh thấy hưng phấn hơn”.
Mình thì thật sự không hiểu tại sao anh lại có kiểu sở thích quái gở như vậy?
Trước những biểu hiện của chồng, mình lần mò lên mạng và 2 chữ “cuồng dâm” để tra cứu. Càng đọc mình càng choáng váng và đau khổ vì chồng mình có những biểu hiện giống thế. Tuy không đến nỗi sex vài lần một ngày hay cột tay trói chân vợ để quan hệ nhưng xé áo quần cũng là một trong những dấu hiệu tâm thần rồi.
Những kẻ vạm vỡ đầu gấu làm thế còn dễ hiểu, chồng tôi hiền lành thư sinh mà cũng mắc bệnh thì sao chấp nhận được. Chúng mình chỉ mới cưới nhau, kinh nghiệm quan hệ vợ chồng chưa nhiều, mọi thứ lại xảy đến quá nhanh nên mình không biết phải xử trí sao cả?