NỮ GIỚI » Yêu

Hi sinh quá nhiều là tự hại mình, anh bảo tôi: 'Nếu muốn cưới anh thì em phải vào biên chế nhà nước'

Chủ nhật, 05/11/2017 15:36

Yêu một người đàn ông thụ động, nhu nhược và nghe lời bố mẹ khiến tôi mất đi bao nhiêu năm tuổi xuân quý giá.

Tôi - một cán bộ tỉnh - người con gái ngu ngốc đã trao trọn anh 2 thứ quý giá nhất.

Anh - một cán bộ tỉnh - người đàn ông ham danh vọng, nhu nhược, người mà tôi phí hoài tuổi xuân.

Chúng tôi yêu nhau được 2 năm, sau mấy tháng nghe anh thuyết phục, tôi đã nhận nhẫn cầu hôn của anh. Khi ấy chúng tôi tròn 24 tuổi.

Anh về nhà xin phép bố mẹ cho cưới. Anh qua nhà tôi thưa chuyện và bàn chuyện chọn ngày cưới xin. Cứ nghĩ chỉ còn đợi ngày lên xe hoa là được cái đám cưới viên mãn. Nhưng không, sự thật là anh lừa dối tôi, lừa dối gia đình tôi để được kết hôn chứ anh không thuyết phục được bố mẹ mình cho cưới.

Ảnh minh hoạ

Khi đến nhà anh chơi, bố anh đã không tiếc lời chỉ trích, xúc phạm tôi. Ông nói đi nói lại, nhấn mạnh câu nói:

- Q. nó phải lo chuyện sự nghiệp chứ không phải lo lấy vợ. Sự nghiệp của nó là trước nhất, vợ con chưa cần. Có sự nghiệp rồi tìm vợ chưa muộn.

- Cháu đừng tưởng Q. nó là cán bộ là chín, là đỏ, là 10 mà vội vội vàng vàng đòi cưới ngay bây giờ.

Những lời xúc phạm của ông dành cho tôi còn nhiều lắm. Thậm chí ông còn trù ẻo tôi là số sát chồng, số nghiệp chướng theo lời gã thầy bói nào đó chỉ để tôi tự biết ý mà rút lui. Còn anh, anh ngồi đó, anh dạ vâng cho có, anh mặc kệ vợ sắp cưới của mình bị mạt sát, hạ nhục chứ chẳng nói một lời để bảo vệ tôi...

Về đến nhà tôi, anh mới kể là bố anh muốn anh học cao hơn rồi mới lấy vợ nên cố tình nói xúc phạm tôi như vậy. Nếu muốn tôi ghét anh mà bỏ cuộc, họ đã quá thiển cận rồi.

Tôi đề nghị chia tay nhưng anh đòi chết. Anh xin tôi thời gian để thuyết phục bố mẹ mình. Chỉ cần tôi đồng ý nắm chặt anh tay, anh sẽ lo được mọi thứ.

Tôi yêu anh, thương anh, không muốn anh cô độc nên đồng ý chờ đợi. Và sự chờ đợi ấy kéo dài 3 năm trời. Trong suốt 3 năm đó, tôi từng ngày phải nói dối bố mẹ mình vì họ chờ mãi không thấy nhà thông gia sang bàn chuyện. Trong suốt 3 năm đó, tôi hàng ngày phải nghe những cuộc điện thoại không hay ho gì từ bố anh.

Sau 3 năm, anh lại bảo tôi chờ thêm 3 năm nữa. Khi đó công việc anh đã ổn định, bố mẹ sẽ đồng ý cưới thôi. Tôi là con gái, đợi chờ 6 năm là chuyện không thể. Tôi đòi chia tay. Anh trách tôi không vì nhau mà cố gắng. Tôi nhận ra hình như anh đã hơi khác khác. Tôi muốn thử lòng anh nên bảo anh xin phép bố mẹ cho đăng kỹ trước, cưới sau cũng được.

Nào ngờ anh về hỏi gần 1 tháng trời, rồi anh bảo tôi: "NẾU MUỐN CƯỚI HAY ĐĂNG KÝ KẾT HÔN VỚI ANH, EM PHẢI VÀO BIÊN CHẾ NHÀ NƯỚC".

Tôi sốc! Thời điểm đó tôi đang là chủ shop thời trang, kinh doanh rất ổn định. Thậm chí còn mua sắm được nhiều thứ có giá trị lớn. Vậy mà anh quay ngoắt thái độ, muốn tôi làm một cán bộ nhà nước, ngày làm 8 tiếng như anh.

- Anh đang ra yêu cầu với em đấy à? Nếu em không làm được thì sẽ không thể lấy anh phải không?

- Em làm được nhưng mà vì em không thích làm. Em thích kinh doanh!

- Sao lúc em bảo em muốn tập trung kinh doanh, anh còn đồng ý?

- Khi đó khác, giờ anh không muốn vợ mình phải vất vả kinh doanh. Anh muốn vợ mình đi làm ngày 8h, tối về rảnh rỗi.

- Đây là ý của bố mẹ anh phải ko?

- Cả bố mẹ anh, bố mẹ em, và anh đều muốn thế.

- Không có tiền mới là vất vả, để chồng con phải khổ mới là vất vả.

- Em muốn kinh doanh thì 5, 10 năm nữa kinh doanh. Giờ đang trẻ, chưa cần kinh doanh.

Sau 2 năm yêu nhau, sau 3 năm chờ đợi, chúng tôi đã chia tay như thế. Anh bảo tôi chỉ yêu bản thân mình, không biết vì anh mà suy nghĩ. Thật nực cười!

Tôi đã bên anh, lo cho anh từ những điều nhỏ nhặt nhất, xem anh là duy nhất, chưa một lần bỏ mặc anh khi khó khăn.

Buồn, khóc nhiều, có lúc tôi tự trách bản thân liệu tôi có sai khi có thể làm như anh yêu cầu mà lại không làm vì anh?

Nhưng chỉ 3 tuần sau đó, tôi phát hiện anh có người yêu mới. Anh quen và tán tỉnh cô bé ý trước khi chúng tôi chính thức chia tay 1 tháng. Một cô bé đang học Trung Cấp Mầm Non, trẻ hơn tôi, nhưng không xinh hơn tôi, và độ thông minh thì khó chấp nhận nổi. 1 cô giáo tương lai mà khẳng định:

- Em không hay đi chùa, tết với lễ em chỉ đi nhà thờ thắp hương thôi

- Nhà thờ họ à em?

- Nhà thờ chúa ấy chị

- À, chùa mới thắp hương em, nhà thờ chỉ cầu nguyện thôi.

- Đâu, nhà thờ cũng thắp hương mà chị.

Biết được mình không thấy giận mà thấy buồn cười. Người anh chọn đánh đổi giỏi quá mà. Anh nói với tôi, anh chỉ chơi bời thôi, từ khi tôi phát hiện là anh không còn nói chuyện hay liên lạc với cô bé ý nữa.

Tôi bỏ mặc anh sang 1 bên và tập trung lo sự nghiệp, lo kinh doanh, để trả lời cho anh biết, có 1 cô vợ mê kinh doanh là may mắn như thế nào. Tôi cũng đi làm để biên chế, mọi thứ suôn sẻ nhờ có gia đình ở bên.

2 tháng sau chia tay, anh hỏi tôi thay đổi quyết định được không?

Còn gì nơi anh để tôi tin nữa đâu. Tôi không hận anh vì anh là một người đàn ông chưa lớn. Anh nợ tôi vĩnh viễn không thể trả.

Tôi sẽ đợi xem sau này anh cưới được cô vợ như thế nào, dù anh tuyên bố với bố mẹ rằng không lấy được tôi thì cũng chẳng lấy ai nữa.

Giờ tôi có mọi thứ rồi, chỉ là trái tim không lành lặn nữa mà thôi.

>> Cái kết bất ngờ dành cho cô gái 6 năm làm quán karaoke nuôi bạn trai học Thạc sĩ

Theo Khoevadep.com.vn
Tin nổi bật
Tin cùng chuyên mục
Tin Video
Tin mới