Khi đã là vợ của anh, tôi mới hiểu được rằng con gái đừng cố "đóng khung" với việc thụ động trong tình yêu. Nếu tìm được đối tượng phù hợp thì nên chủ động "vùng lên" để giành hạnh phúc cho mình, kể cả việc dùng đến "thủ đoạn". Có thể một số người nghe qua sẽ nói "cọc đi tìm trâu". Nhưng nhìn hạnh phúc hiện tại của tôi, họ sẽ phải nghĩ lại.
Từ nhỏ, tôi đã là đứa con gái cá tính, ương bướng. Cũng bởi thế mà mẹ tôi hay ca thán: "Con gái gì mà nghịch như quỷ sứ". Không hiểu có phải vì tính cách ấy mà thời đi học tôi không có một mối tình vắt vai. Ngay cả sau khi ra trường đi làm, vẫn chưa ai khiến tôi thực sự rung động.
Mẹ chồng tương lai chính là người "bày mưu" cho tôi (Ảnh minh họa)
Nhà có con gái như "ôm bom nổ chậm", nên mẹ tôi cũng rất sốt ruột. Cứ khi nào gọi điện mẹ lại nhắc: "Làm gì thì làm, thỉnh thoảng phải đi ra ngoài gặp người nọ người kia không là chết già đấy con ạ". Tôi thì cứ "ậm ừ" cho qua nhưng lòng tự nhủ: "Chồng con là cái nợ nần. Mình còn trẻ cứ phải chơi đã".
Một lần khi về quê, mẹ bảo có gia đình cùng làng "nhắm" tôi làm con dâu. Người hai bên gia đình định se duyên chính là bạn học cùng tôi hồi cấp hai. Nói mãi tôi mới hình dung ra cái tên đó. Trước hắn có học cùng tôi 2 năm nhưng sau chuyển trường. Ngày xưa, người bạn này nhỏ con, đen đúa lại tính như... "đàn bà" nên tôi cũng không nói chuyện nhiều. Sau này lớn lên, hai đứa cũng không gặp nhau nữa.
Tôi cũng định bỏ ngoài tai lời mẹ nói như mọi lần. Nhưng một hôm rảnh rỗi đã thử tìm facebook của bạn này để xem thử vì tò mò. Và rồi, nhìn hình ảnh trên trang cá nhân của bạn ấy tôi không tin nổi vào mắt mình. Không phải cậu bé xấu xấu trước đây nữa mà giờ đã trở thành một chàng thanh niên cao lớn và đẹp trai. Tôi đã thích ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Sau đó, tôi quyết định chủ động nhắn tin làm quen. Cậu ấy cũng trả lời nhưng có vẻ hờ hững. Để cải thiện mối quan hệ, tôi quyết định chủ động hẹn gặp người mình thích. Sau lần nói chuyện ấy, chúng tôi gần gũi nhau hơn. Khi về quê, tôi cũng sang nhà bạn ấy chơi. Mẹ cậu ấy rất quý mến và coi tôi như con dâu.
Chơi với nhau một thời gian, tôi biết bạn ấy thích mình nhưng chờ mãi không thấy đề cập chuyện cưới xin gì dù hai gia đình đều hối thúc. Tôi "nói chuyện" với mẹ chồng tương lai và được bà bày kế.
Đến hiện tại, vợ chồng tôi đang sống rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Tối đó, bà mời tôi sang nhà ăn uống. Trong bữa ăn, bà chuốc cho con trai say mềm. Sau đó, bà nháy mắt bắt tôi vào phòng cậu ấy. Tôi hoảng hồn định chạy về thì bà gằn giọng: “Có muốn làm dâu mẹ không thì bảo?”. Tôi cũng yêu cậu ấy sâu đậm rồi, giờ có mẹ chồng tương lai chống lưng thì còn sợ gì nữa. Tôi leo lên giường nằm cạnh cậu ấy mà tim cứ đập thình thịch.
Nửa tiếng sau, mẹ cậu ấy bật điện rồi đánh vào mặt con trai mình. Lúc ấy tôi cũng giật mình. Bà nói to: "Mày xem mày đã làm gì với con nhà người ta. Mày hại đời nó rồi mày tính sao đây". Lúc đó, mặt cậu ấy cắt không còn giọt máu, lí nhí đáp: "Thì cưới thôi, con cũng thương cậu ấy mà".
Một tháng sau màn kịch ấy, đám cưới của chúng tôi được tổ chức. Người mừng nhất là mẹ chồng khi kế hoạch thành công mỹ mãn. Khi đã "về chung một nhà" anh rất chiều chuộng vợ. Hiện tại, tôi đang mang thai con đầu lòng. Khi đã "đạt được mục đích", tôi có thú nhận với chồng về việc trước đây. Anh nói: "Anh cố tình để bị lừa đấy!" rồi cười tít mắt, xoa bụng nịnh con: "Con thấy mẹ thủ đoạn chưa? Sau này không được 'hư' giống mẹ đâu đấy".