Nghe chị gái nói anh Nguyễn Quốc Việt (SN 1988, thôn 5, xã Quế Phú, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam) lấy trộm điện thoại, không chần chừ, Nguyễn Thị Thúy Linh (SN 1995, thôn Phú Nguyên, xã Quế Xuân 2, huyện Quế Sơn) liền cầm dao đi tìm anh Việt. Dù anh Việt đã nhận lỗi và chỉ nơi anh giấu 2 chiếc điện thoại nhưng cô gái mới 18 tuổi này đã cầm dao truy sát anh Việt đến chết.
Vẫn ngủ ngon lành tại cơ quan Công an!
Khi chúng tôi đến cơ quan công an, trong khi các điều tra viên mồ hôi nhễ nhại, vất vả sau chuyến truy bắt và dẫn giải đối tượng thì Nguyễn Thị Thúy Linh, hung thủ trong vụ án đặc biệt nghiêm trọng này lại đang... tranh thủ chợp mắt. Thấy chúng tôi, Linh cười như không có chuyện gì xảy ra. Tôi đã từng gặp nhiều đối tượng hình sự, nhưng quả thật, cô gái này khiến tôi rùng mình bởi sự mất nhân tính, vô cảm đến nhúc nhối cả lòng.
Nhìn Linh, không ai có thể tưởng tượng rằng, khuôn mặt xinh đẹp ấy lại mang một tâm hồn khuyết tật đến đáng sợ. Dù biết chúng tôi là phóng viên nhưng Linh không ngần ngại hay có một chút gì tỏ ra ăn năn, hối hận. Theo lời Linh, do ham chơi, lười học nên học đến lớp 8 là ả nghỉ. Một thời gian ả theo nghề may nhưng do tính tình nóng nảy, hung hãn nên ả nhanh chóng từ giã nghề kim chỉ này. Sau đấy, ả mưu sinh bằng nghề tiếp viên trong các quán cà phê, quán nhậu ở Hội An, Đà Nẵng và cả Sài Gòn. Trông ngoại hình nữ tính nhưng ả uống rượu, hút thuốc và ăn nói thô lỗ, ngang ngược như đàn ông.
Kết quả điều tra ban đầu cho thấy, vào lúc 13h ngày 19 - 9 - 2013, anh Nguyễn Quốc Việt cùng với người bạn tên Lĩnh và một số người khác đến nhà bà Phạm Thị Đại (SN 1972) là mẹ của Nguyễn Thị Thúy Linh chơi. Tại đây, họ tổ chức uống rượu. Trong lúc đang uống rượu thì anh Việt thấy người không được khỏe nên xin phép mọi người vào trong phòng nằm nghỉ. Nằm nghỉ được một lát nhưng vẫn thấy còn mệt nên anh Việt đứng đậy ra về, còn mọi người vẫn tiếp tục uống rượu.
Sau khi tàn tiệc rượu, chị Nguyễn Thị Vân (SN 1992, chị gái của Linh) phát hiện mình mất 2 chiếc điện thoại di động nên nói với Linh. Ngay lập tức, Linh nhận định rằng, anh Việt là người lấy trộm điện thoại của chị gái mình. Không chần chừ Linh lấy một con dao Thái Lan đem giấu trong người rồi cùng bà Đại đến nhà Việt "hỏi tội".
Nghe Linh tra hỏi có lấy trộm 2 chiếc điện thoại của chị Vân không, ban đầu anh Việt trả lời không lấy. Bởi lúc đó anh Việt nghĩ rằng mình không lấy thật, việc anh lấy 2 chiếc điện thoại của Vân mang đi giấu chỉ để trêu Vân, để Vân đi tìm. Thế nhưng khi đứng trước cô gái hung dữ này anh Việt không dám nói rõ mọi chuyện. Thấy con gái mặt đằng đằng sát khí, bà Đại mới khuyên nhủ Việt nên nói thật. Biết không thể giấu mãi được, anh Việt nói rõ ngọn ngành và cùng bà Đại, Vân, Linh đến chỗ anh Việt giấu điện thoại.
Sau khi lấy được điện thoại, bà Đại lái xe chở Việt và Linh quay về nhà bà, Việt ngồi giữa, còn Linh ngồi sau. Tưởng chừng mọi chuyện đến đây kết thúc, thế nhưng Nguyễn Thị Thúy Linh lại không nguôi giận. Xe vừa đến dừng trước cổng nhà bà Đại, Linh xuống xe trước, khi anh Việt vừa đặt chân xuống đất thì Linh rút dao trong túi quần ra đâm một nhát vào bụng Việt. Anh Việt quay lưng bỏ chạy, còn bà Đại hốt hoảng níu tay Linh bảo "Đã lấy được điện thoại rồi, thôi đừng làm gì nó nữa". Ả trả lời lạnh lùng, "Để tôi đâm cho nó chừa thói ăn trộm", rỗi ả nhào tới đâm nhát thứ hai vào phía hông bên phải của anh Việt. Anh Việt ôm bụng chạy ra khỏi nhà, về phía cánh đồng tối rồi ngồi xuống rên trong đau đón.
Hóa ra, người hung tàn, vô nhân tính như ả cũng biết yêu. Nhưng có lẽ ả không biết rằng, chỉ có những trái tim nhân hậu mới có được tình yêu đẹp và đơm hoa kết trái ngọt lành. Ả kể chuyện ả giết người mà mặt ả tỉnh bơ như trẻ con kể chuyện chơi trận giả. Khi biết anh Việt chết đến khi bị công an bắt và ngay cả lúc nói chuyện với chúng tôi, ả cũng không tỏ ra một chút sợ sệt, hối hận.
Sự căm phẫn của người dân địa phương
Sau khi ly hôn chồng năm 2004, bà Phạm Thị Đại ở vậy nuôi 2 người con là Nguyễn Thị Vân và Nguyễn Thị Thúy Linh. Nhưng cũng kể từ khi đó, nhà bà Đại thường có nhiều đàn ông lui tới. Là làng xóm với nhau nhưng không ai biết bà Đại làm nghề gì, chỉ thấy bà đi suốt cả ngày, có khi đi vài ba ngay mới về nhà. Do nhà chỉ có 3 người phụ nữ, lại đón tiếp nhiều đàn ông ở xa lui tới nên hàng xóm rất ngại và ít giao tiếp với gia đình bà. Khoảng 4, 5 năm trở lại đây, nhà bà Đại thường xuyên tiếp khách đàn ông. Nhiều lúc họ tổ chức nhậu nhẹt ngay trong nhà, cả bà Đại và 2 cô con gái cũng tham gia, khi đó Linh chỉ mới 14, 15 tuổi.
Sống trong môi trường như thế nên Linh không được dạy dỗ đến nơi đến chốn. Là con gái nhưng Linh rất thích nhậu nhẹt và hút thuốc lá. Linh còn xăm trổ nhiều hình thù kỳ quái trên thân thể. Một người dân cho biết, nếu không thích người nào đến tán tỉnh mẹ mình là Linh vác dao đuổi chém. Nổi tiếng nhất là vụ tối mồng 2 Tết năm 2012, một người đàn ông từ nơi khác đến gõ của tìm bà Đại đã bị Linh vác dao chém vào đầu làm chiếc nón bảo hiểm ông ta đang đội bể toác, còn ông ta cũng nhận một vét thương ở vai. Vì sợ tai tiếng mà người đàn ông này không dám thưa kiện. Trong xóm, hễ có người trêu chọc mà bản thân không thích là Linh liền cầm dao rượt đuổi. Có đận, một cán bộ xã Quế Xuân 2 tình cờ đi bộ gần với một nhóm thanh niên trêu chọc Linh bị Linh cầm dao đuổi chém, ông này cũng phải bỏ chạy thục mạng để tránh bị chém oan.
Sau khi vu án xảy ra, người dân quanh thôn Phú Nguyên (Quế Xuân 2) và xã Quế Phú căm phẫn hành động hung tàn của Nguyễn Thị Thúy Linh. Ông Nguyễn Văn Chánh (SN 1969) chú họ của Linh bức xúc nói: "Mặc dù nó (Linh-PV) là cháu tôi, nhưng tôi không thể chấp nhận những ai coi thường luật pháp, coi rẻ mạng người, cơ quan chức năng phải xử nghiêm minh để làm gương cho kẻ khác".
Trưởng thôn Đoàn Hải Âu nói thêm, kể từ sau ngày giải phóng đến nay, xã Quế Xuân 2 rất yên bình, không xảy ra vụ việc mất an ninh trật tự nào nghiêm trọng, nay xảy ra vụ đâm chết người vì lý do rất nhỏ nhặt làm cho cả chính quyền xã lẫn người dân đều bàng hoàng, lo lắng. Một số người dân trong thôn phàn nàn với phóng viên, nhiều năm nay họ bị "tra tấn" bởi cảnh ồn ào từ phía nhà bà Đại. Dù nhà chỉ có 3 mẹ con và đều là phụ nữ nhưng thường xuyên có nhiều đàn ông xa lạ tìm đến. Rồi chuyện gây gổ, rượt đuổi xảy ra như cơm bữa. Chính vì thế khi bị đâm, anh Việt không dám chạy vào nhà dân kêu cứu mà một mình chạy trốn giữa cánh đồng tối, vắng người qua lại.
Nỗi đau của gia đình nạn nhân
Ngồi bên quan tài của đứa con trai, bà Nguyễn Thị Ngọc (SN 1960, thôn 5, xã Quế Phú) như hóa đá. Đời bà bạc duyên nên không có người đàn ông để nương tựa. Vượt qua mọi lời dị nghị, bà và một lần sinh nở duy nhất trong đời để có được đứa con trai mà bà yêu hơn chính bản thân mình. Dù là mẹ góa con côi nhưng gia đình bà nề nếp, sống chan hòa với hàng xóm láng giềng.
Năm 2009, Nguyễn Quốc Việt kết hôn với Đỗ Thị Sự (SN 1990). Năm sau đó, đôi vợ chồng trẻ sinh được một bé gái tên là Nguyễn Đỗ Thái Thúy Linh. Trước đây, Việt là thợ sửa đồng hồ. Công việc không thuận lợi, anh ra Đà Nẵng xin làm thợ đá mỹ nghệ tại Non Nước. Theo nghề này được 1 năm rưỡi thì anh bị bệnh phổi nên nghỉ. Anh vừa xin làm công nhân ở một công ty may tại huyện Duy Xuyên được 1 tháng nay. Dù lương chỉ có 2,5 triệu nhưng anh vẫn chăm chỉ, cần cù để cùng mẹ và vợ xây dựng cuộc sống gia đình.
Tai họa xảy đến với anh cũng hết sức trớ trêu. Anh chỉ là người đi theo Nguyễn Văn Lĩnh (SN 1987, thôn 5, Quế Phú) đến nhà Nguyễn Thị Vân chơi. Được biết, Lĩnh chưa lập gia đình, có quen biết với Vân nên rủ Việt đến nhà Vân. Hôm đó, do dự báo có bão lớn nên vợ chồng Việt được nghỉ làm. Chị Sự đưa con về thăm nhà mẹ đẻ, Việt ở nhà buồn nên khi Lĩnh rủ đi chơi thì Việt đồng ý, mà chẳng ngờ đó là chuyến đi chơi cuối cùng của cuộc đời mình.
- Khi em đâm anh Việt, em có nghĩ hành động của mình sẽ khiến người khác mất mạng không?
Lúc đó, em đang tức giận nên em chỉ muốn đâm chết Việt thôi.
- Thế có ai biết em đâm Việt không? Không có ai ngăn cản à?
Ai mà dám ngăn cản em là em đâm luôn. Gặp người hàng xóm đang đi xe máy em bảo chở em đi tìm Việt. Người này định không chở nhưng thấy em cầm dao nên sợ phải nghe lời em. Sau nhát dao của em, Việt ôm bụng chạy ra khỏi nhà. Em tìm được và đâm tiếp.
- Đâm Việt xong, em làm gì?
Em lấy xe của mẹ đi Hội An để gặp mặt bạn trai lần cuối.
- Gặp bạn trai xong em đi đâu?
Em biết có trốn thế nào Công an cũng bắt được nên em đến công an xã Quế Xuân 2 đầu thú.