Ngày 9-1, một ngày trước phiên tòa xử Lê Văn Luyện, phóng viên đã có mặt ở phố phố Sàn (huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang). Tiệm vàng Ngọc Bích từ sau vụ thảm sát kinh hoàng đến nay vẫn đóng cửa im ỉm. Hằng ngày, có mấy chị em người thân anh Trịnh Thành Ngọc và chị Đinh Thị Chín - hai vợ chồng chủ tiệm vàng là nạn nhân của Luyện - thay nhau ra tiệm vàng để hương khói.
Cả phố kéo lên xem xử Luyện
Bà chủ tiệm cơm Thái Chung ở phố Sàn cho biết người dân ở đây chỉ đợi ngày xử Luyện để đến xem. “Tội ác của nó quá lớn, trời không dung, đất không tha. 3 giờ sáng, trời mưa tầm tã chúng tôi còn thức để xem dựng hiện trường nữa là! Ngày mai xét xử thằng Luyện, tôi sẽ đóng cửa hàng để đi xem xét xử!” - bà chủ này khẳng định. Nhiều người dân sống xung quanh tiệm vàng Ngọc Bích cũng bức xúc không kém. Chị Nguyễn Thị Ngân, phố Sàn nói: “Có lẽ chỉ mức án tử hình mới làm cho người dân hả giận được. Có quá nhiều người phẫn nộ”.
Trong khi đó, câu chuyện về nhà Luyện cũng được người dân kể rất nhiều. Một số người nói mẹ Luyện là bà Lê Thị Thơm đang bị tâm thần. Em trai của Luyện cũng khổ không kém khi đã phải nghỉ học vì đi học thì bị các bạn ném đá, ném sỏi nên phải bỏ học giữa chừng.
Tìm về nhà Luyện (ở xã Thanh Lâm, huyện Lục Nam), căn nhà vẫn khóa kín cửa, mọi ngõ ngách vào nhà đều được rào chắn cẩn thận như lâu lắm không ai bước vào.
Hàng xóm của gia đình Lê Văn Luyện cho biết từ khi vụ án xảy ra, chưa lần nào nhìn thấy mẹ và các em của Luyện. Nhiều người cũng sẵn sàng lên TP Bắc Giang để xem xét xử "sát thủ" này.
Ngoài bố con Luyện đang bị giam giữ tại trại tạm giam Công an tỉnh Bắc Giang thì mẹ và 2 em nhỏ mấy tháng nay đã không còn xuất hiện tại địa phương.
Ông bà Nội của Luyện đều đã già yếu, sống trong căn nhà mái lá đơn sơ. Ông cũng cho hay từ ngày được Công an tỉnh Bắc Giang có quyết định không truy tố và cho về, ông chưa khi nào thấy mặt con dâu.
Với dáng vẻ gầy yếu, ông Lê Văn Ngà, ông nội Lê Văn Luyện, ngậm ngùi nói: “Tuổi già chỉ có con cháu là nguồn vui duy nhất nhưng vì Luyện mà cả gia đình bị hại lẫn ông đều đang mất con mất cháu nên ông vô cùng đau đớn, xót xa. Ông Ngà tâm sự, nhà hiện tại chỉ có thóc để ăn là tốt lắm rồi và không nghĩ tới chuyện ăn Tết”.
Cháu Bích nghĩ bố mẹ, em mình còn sống
Tìm về nhà ông Trịnh Văn Tín (bố của anh Trịnh Thành Ngọc, chủ tiệm vàng Ngọc Bích bị thảm sát) cách tiệm vàng Ngọc Bích chưa đầy 1 km, chúng tôi không khỏi mủi lòng.
Ông Tín đang chuẩn bị ăn bữa trưa vào lúc gần 1 giờ chiều. Ông hỏi chúng tôi là ai rồi nói: “Các anh phải cho tôi ăn trưa đã. Đây, bữa trưa là mấy sợi mì đây. Ăn cho qua cái ngày này!”. Rồi ông cặm cụi ngồi vào một góc nhà để ăn bát mỳ đã có phần nguội lạnh.
Trong nhà ông, tiếng tụng kinh phát ra từ băng thu âm đều đặn, càng làm cho không khí trong nhà ông Tín thêm phần ảm đạm. Một mình ông với tuổi 80, ở nhà 5 gian càng khiến cho nó rộng thêm mênh mông khi vắng đi tiếng cười của cháu Trịnh Thị Bích - đứa cháu mà ông rất cưng chiều.
Ông cho biết ngày mai cả gia đình tập trung lên TP Bắc Giang dự phiên tòa xét xử Lê Văn Luyện. Giờ ông chỉ mong muốn phiên tòa xử đúng người, đúng tội, không bỏ sót tội lỗi. Khi chúng tôi hỏi, mẹ của Luyện có bao giờ liên lạc hay gặp ông không, ông Tín nói: “Tôi cũng chưa biết mặt mẹ của Luyện như thế nào. Giờ nhà tôi, cả hai họ còn lao đao, hoang mang. Tôi chỉ nghe mẹ nó giờ cũng khổ sở lắm, đang bị thần kinh”.
Sau khi ra viện, cháu Bích được một bác chị của mẹ đón vào trong Nam ở. Ông Tín cũng vừa gọi điện hỏi thăm cháu Bích ở trong Nam. Hiện nay gia đình vẫn giấu chưa cho Bích biết là bố mẹ và em đã chết trong vụ cướp, mà nói dối là đang đi chữa bệnh ở bên Hàn Quốc.
Ông Tín bảo, để vết thương của cháu Bích lành hoàn toàn, có dịp thích hợp, gia đình sẽ cho cháu biết sự thật và sẽ tính đến tương lai cho cháu. Ông cho hay, hiện cháu Bích vẫn mơ thấy 2 thằng ép bố cháu vào bức tường. Vì thế mà ông Tín vẫn cho rằng chỉ có 1 mình Luyện là vô lý.
“Đêm nằm, cháu vẫn còn khóc, hoảng loạn. Từng là một người lính, tôi không dễ rơi nước mắt nhưng tôi luôn rớt nước mắt vì thương cháu hoảng loạn như thế” - ông Tín rưng rưng.