Con nhà nghèo, lên Hà Nội trọ học, thiếu tiền ăn tiêu, những cô sinh viên đó sẵn sàng kiếm việc làm thêm bằng... “vốn tự có”, để rồi sau đó phải bẽ bàng khi bị công an bắt quả tang khi đang phục vụ khách.
Vừa qua, CA Hà Nội đã liên tiếp triệt phá được những ổ mại dâm, bắt quả tang nhiều vụ mua bán dâm trên địa bàn. Điều đáng nói, trong số các cô gái bán dâm có một tỉ lệ không nhỏ là sinh viên.
Đều xinh xắn, mang gương mặt của kẻ trí thức, giờ đây các cô có hối hận cũng đã là quá muộn khi sẵn sàng đi “làm thêm” sau giờ tan học.
Nước da trắng mịn, gương mặt hài hòa, xinh xắn, Nguyễn Thị A. (SN 1990, quê Phú Thọ), đang là sinh viên năm thứ hai một trường nghệ thuật ở Hà Nội cho biết, cũng vì cảnh nghèo mà cô chấp nhận “làm thêm” để có tiền ăn học.
Con nhà nghèo, bố mẹ quanh năm suốt tháng chỉ biết bán mặt cho đất, A. trở thành niềm tự hào của cha mẹ khi trong số ba chị em gái, chỉ có A. là xinh xắn, được học hành đến nơi đến chốn.
Trong thời gian trọ học ở Hà Nội, nhà nghèo, không được bố mẹ chu cấp đủ tiền ăn học như các bạn, A. bắt đầu chán nản, và khi được gọi “đi chơi”, A. đã sẵn sàng chấp nhận “chiều lòng” những người đàn ông lạ lẫm để có tiền sinh hoạt.
Cùng hoàn cảnh là sinh viên nghèo như A. là cô sinh viên tên T., cũng nại ra lý do hoàn cảnh khó khăn nên mới phải hành nghề “gái gọi”. Đã có lần cô sinh viên này chủ động gọi cho một “má mì” nói rằng: “Chị có khách thì gọi cho em nhé, em đang thiếu tiền”.
Thương hiệu “cave sinh viên”
Đời sống ngày càng đi lên, khi hầu bao của những vị khách làng chơi ngày càng rủng rỉnh và họ đã quá nhàm chán với những tụ điểm mại dâm nhớp nháp, tất yếu họ sẽ tìm đến những thú vui mới, hấp dẫn hơn và cao sang hơn.
Thay vì chọn những cô gái mại dâm xếp hàng lũ lượt ở các “phố đèn đỏ” hay những con ngõ “sung sướng” khét tiếng thì giờ đây họ chỉ việc ngồi nhà, nhấc máy alo và nhờ những tay tú ông, tú bà mối lái cho một cô gái gọi nhưng được cộp mác “sinh viên”.
Nhiều nữ sinh đang còn ngồi trên ghế nhà trường, nhưng vì mải ăn chơi đua đòi hoặc vì hoàn cảnh đưa đẩy, không giữ được mình đã nhắm mắt đưa chân vào các ổ mại dâm và trở thành gái bán dâm chuyên nghiệp.
Khác với tầng lớp mại dâm theo lối “nông dân”, những cô gái sinh viên khi đã trở thành gái bán dâm chuyên nghiệp, thì cái thẻ sinh viên dường như là một tấm “thông hành” để khách làng chơi có cảm giác mình được “lên mây” với một trí thức.
Khách làng chơi nhiều người không ngại bỏ công săn lùng để được thưởng thức thứ “hàng hiếm” đó.
Một sinh viên làm gái gọi thì thu nhập hàng tháng lên đến cả chục triệu đồng nếu “quan hệ” tốt với các má mì, các nhà nghỉ, khách sạn, bởi đây là “khẩu vị ưa chuộng” của khách mua dâm lắm tiền.
Gái gọi sinh viên bao giờ cũng có cái “chất” hơn từ cách nói năng, cử chỉ, điệu bộ không bỗ bã, bốp chát như gái bán dâm thuộc dạng ít học hay thất học. Có lẽ vì “phần học thức” cao hơn ấy mà “gái gọi sinh viên” trở thành “thương hiệu cao cấp”.
Các cô gái gọi đang là sinh viên thường không bao giờ xuất hiện ở ngoài đường để chờ khách, thường ít ai biết rằng ngoài thời gian đi học, họ còn kiêm thêm nghề “đi khách”.
Để có thể kiếm được những cave sinh viên thuộc dạng “hoa khôi” vừa có tài vừa có sắc, không chỉ cần có nhiều tiền mà cũng cần sự quen biết, mối lái kỹ càng mới có thể “gọi” được.
Những kết cục buồn của những sinh viên kiếp cave
Cuộc vui nào cũng có lúc tàn. Chỉ có điều, kết cục của những sinh viên mang kiếp cave thường luôn không có hậu.
Có cô vì học kém mà phải nghỉ học và trượt dài thành cave chuyên nghiệp.
Có cô chấm dứt mác sinh viên bằng những ngày trong trại cải tạo.
Có cô bị đánh ghen te tua, mất cả nhan sắc để hành nghề.
Có cô nhiễm đủ loại bệnh lây lan qua đường tình dục.
Có cô bị cưỡng hiếp tập thể…
Rất rất nhiều kết cục không có hậu đã được báo chí cũng như xã hội cảnh báo nhưng sức hấp dẫn của một công việc nhàn hạ, nhiều tiền vẫn cứ như ánh đèn khiến các cô sinh viên hám tiền như những con thiêu thân lao vào mà không cần biết đến hậu quả.
Chỉ khi đã ở tận cuối con đường, những cô sinh viên từng là niềm hy vọng, tự hào của cả gia đình mới nhỏ những giọt nước mắt ân hận thì đã quá muộn.