Dương Hải Quan (SN 1995, Thành Phước,TX.Bình Minh, Vĩnh Long) từ nhỏ không được cha mẹ ruột chăm sóc, được một người dân thương nhận về làm con nuôi. Còn chủ vựa ve chai- Bùi Thị Kim Ngân (xã Tân Quới- Bình Tân) cũng thương tình nhận Quan về phụ giúp công việc gia đình. Chị Ngân đâu ngờ mình lại rước họa vào thân.
Ngày 6/8/2014, tại huyện Bình Tân, TAND tỉnh Vĩnh Long mở phiên tòa xét xử lưu động đối với bị cáo Quan phạm 2 tội “Giết người” và “Cướp tài sản”.
Từ chiếc xe đặc chủng, bị cáo Quan bước xuống và lực lượng công an đưa Quan vào nơi xét xử. Nhiều người không khỏi bất ngờ khi tận mắt thấy bị cáo Quan trông có vẻ khờ khạo như một đứa trẻ mà lại có hành vi táo bạo là giết người, cướp tài sản. Động cơ giết người của bị cáo Quan hết sức đơn giản, một lần tình cờ thấy bị hại có tiền trong túi rồi nổi lòng tham muốn chiếm đoạt tiêu xài.
Đứng trước vành móng ngựa, bị cáo Quan trả lời thẩm vấn trong trạng thái run sợ, mặt tái xanh. Quan nói với giọng run run: “Bị cáo chỉ muốn có tiền tiêu xài, chớ không có ý định giết chị Ngân. Chị Ngân vùng vẫy, bị cáo sợ quá nên cắt cổ đe dọa. Bị cáo cũng không biết hành vi của mình nghiêm trọng như vậy…”.
Trên cổ chị Ngân vẫn còn một vết thẹo dài và chị không khỏi bàng hoàng khi nhắc lại vụ án:
“Vụ án xảy ra tuy cách đây hơn 4 tháng nhưng tôi vẫn còn bị ám ảnh. Những lúc ngủ mơ màng, tôi vẫn khiếp sợ vì cứ thấy bị Quan cắt cổ. Hôm đó, may mắn do Quan lên cơn suyễn, co giật, tôi mới thoát chết.
Trước vụ án, đồ đạc trong nhà cũng xáo trộn, mất một ít tiền và nghi ngờ Quan nhưng không có chứng cứ. Tôi nghĩ đứa trẻ khờ khạo như Quan chỉ trộm vặt tiền tiêu xài, chứ không dám có hành vi táo bạo giết người, cướp tài sản…”
Chị Ngân cho biết thêm: “Cảm thông cho hoàn cảnh cha mẹ bỏ đi, Quan được người dân nghèo nuôi dưỡng và hàng ngày Quan phải vất vả trong cuộc sống nên tôi nhận về phụ giúp gia đình.
Công việc hàng ngày của Quan là phụ vận chuyển ve chai, mỗi tháng gia đình trả tiền công 2 triệu đồng. Quan làm được 10 ngày thì xin tạm ứng trước 1 triệu đồng, tôi cũng cho. Vụ việc xảy ra tôi cũng không ngờ được…”.
Nội dung vụ án như sau: Đầu tháng 3/2014, Quan phụ giúp việc cho gia đình chị Ngân. Đến ngày 12/3/2014, Quan tình cờ thấy chị Ngân trả tiền cho khách hàng đến bán phế liệu và lòng tham nổi lên, muốn chiếm đoạt tiền để tiêu xài. Khoảng 15 giờ cùng ngày, chị Ngân ở nhà một mình và công việc mệt mỏi chị Ngân nằm trên nền nhà rồi ngủ thiếp đi hồi nào không hay.
Thấy cơ hội đến, Quan vào phòng ngủ lấy chiếc gối, bao tay và ra sau nhà lấy thêm 1 con dao Thái Lan rồi đến ngồi gần nơi chị Ngân ngủ.
Quan móc túi chị Ngân nhưng không lấy được tiền. Lúc này, chị Ngân cử động, sợ bị phát hiện, Quan lấy chiếc gối đè lên mặt và dùng dao liên tiếp cứa vào cổ chị Ngân 2 nhát. Vết thương đau khiến chị Ngân bật dậy, vùng vẫy và giật được con dao trên tay của Quan.
Quan cố giật lại con dao nhưng bị chị Ngân chống trả quyết liệt và may mắn cho chị Ngân là Quan bất ngờ lên cơn suyễn co giật. Chị Ngân chạy thoát ra ngoài đường kêu cứu. Khi lực lượng công an đến, Quan vẫn còn nằm ở hiện trường.
Tại phiên tòa, chị Ngân cũng không yêu cầu bồi thường bất cứ các khoản chi phí nào mà mong bị cáo Quan biết sai trái và chấp hành án tốt để sớm tái hòa nhập cộng đồng trở thành người tốt vì Quan còn trẻ (chưa đủ 18 tuổi).
Tính chất vụ việc là đặc biệt nghiêm trọng, hành vi của bị cáo Quan là rất nguy hiểm đến tính mạng con người và xã hội. Tuy nhiên, xét hoàn cảnh của bị cáo Quan lớn lên thiếu sự dưỡng dục của cha mẹ, hạn chế về nhận thức (không biết chữ) lại ở tuổi vị thành niên… nên cũng cần giảm nhẹ một phần hình phạt.
Tòa tuyên phạt bị cáo Quan 6 năm tù tội “Giết người” và 3 năm tù tội “Cướp tài sản”. Tổng hợp 9 năm tù cho 2 tội danh nêu trên. Thời gian này có lẽ đủ để cho Quan ăn năn, hối hận. Qua vụ án cho thấy, các bậc cha mẹ cần có trách nhiệm hơn trong việc quan tâm, nuôi dưỡng dạy dỗ con cái thành người hữu ích.