Phạm 3 trọng tội cùng lúc và đối mặt với khung hình phạt tử hình, bị cáo Trương Ngọc Hoài Mến (31 tuổi, quê tỉnh Long An) lẻ loi một mình, không người thân thích để nhìn mặt tại phiên tòa xét xử bị cáo.
Có lẽ vì vậy mà bị cáo chai lì, lãnh cảm khi ra tay sát hại chị B.T.T. (19 tuổi, ở trọ tại tổ 11, KP.12, phường An Bình, TP.Biên Hòa) gây xôn xao dư luận địa phương.
Kiếp mồ côi
5 tuổi, Mến và anh trai được mẹ (bà P.) dẫn đi phiêu bạt đó đây một thời gian khá dài. Do khó khăn trong việc nuôi con, bà P. đã quay về quê giao anh em Mến cho chồng nuôi nấng và không trở lại nữa. Học hết lớp 1 Mến đã nghỉ học đi chăn vịt thuê và lêu lổng cùng với bọn trẻ con trong xóm. 11 tuổi, Mến cho rằng mình đã khôn lớn nên càng ương bướng hơn. Vì vậy, sau khi bị cha cho một trận đòn, Mến đã bỏ nhà đi bụi.
Tuy vậy, Mến vẫn cố giữ nhân thân không bị tỳ vết suốt 20 năm. Vậy mà, lúc 2g ngày 23/11/2013, trong lúc say rượu, Mến lại nảy sinh tà ý và gây ra cái chết thương tâm cho chị T., công nhân tạm trú cùng khu nhà trọ với Mến.Thời gian cứ vậy trôi qua, Mến lăn lộn trong xã hội với đủ thứ công việc để mong ngày được no bụng, đêm về có nơi ngả lưng. Thiếu người thân xung quanh, những lúc đói rét Mến tự co ro bao bọc lấy bản thân.
Sau chầu nhậu đêm với nhóm bạn công nhân, đồng hồ vừa điểm sang ngày mới thì Mến tỉnh giấc. Trái tim Mến chợt quặn thắt lại khi nghĩ đến hình bóng cô công nhân xinh đẹp ở chung dãy trọ. Rồi trong đầu Mến nảy ra ý nghĩ lén sang phòng trọ của cô gái trộm điện thoại nhằm mục đích chọc ghẹo để giải sầu.
Nghĩ là làm, Mến nhẹ nhàng rời phòng, lẻn vào phòng trọ chị T. khi thấy chị ra nhà vệ sinh tập thể.
Quay về phòng, thấy Mến cầm chiếc điện thoại di động (trị giá 500 ngàn đồng) của mình, chị T. đã hô hoán. Sợ hãi, Mến dùng tay bịt miệng, ôm chặt chị T. và quật chị ngã xuống nền nhà. Thấy chị T. vẫn tiếp tục kêu la, Mến điên tiết dùng sức mạnh khống chế, bóp cổ chị T. cho đến khi chị không còn phản ứng nữa.
Thấy hành vi của mình không bị ai phát hiện, Mến liền bế chị T. lên giường thực hiện hành vi đồi bại, rồi dửng dưng cầm chiếc điện thoại của nạn nhân mang về phòng mình và đánh một giấc ngon lành đến 9 giờ.
Tội chồng tội
Ngủ dậy, Mến hé cửa nhìn sang phòng trọ của chị T. vẫn không thấy động tĩnh gì, nên tiếp tục mò sang phòng nạn nhân lục tìm tài sản và lấy được 30 ngàn đồng.
Sau khi về lại phòng trọ của mình nằm suy nghĩ mông lung, Mến nghĩ nhiều đến việc đào tẩu mà không bị cơ quan chức năng phát hiện. Chần chừ một hồi lâu, đến 14 giờ cùng ngày, Mến dọn đồ đạc đến thuê một phòng trọ khác ở KP.2, phường An Bình. Đến 19 giờ cùng ngày, Mến đã bị công an bắt giữ về các hành vi: giết người, hiếp dâm và cướp tài sản.
Ngày 30/5, Mến đứng trước vành móng ngựa và lạnh lùng tranh cãi với Hội đồng xét xử rằng, việc bị cáo quay lại phòng trọ của nạn nhân lần thứ hai cốt để tạo hiện trường giả, chứ không nhằm lục tìm tài sản. Hơn nữa, 30 ngàn đồng không đáng bao nhiêu, nên bị cáo nhận bừa cho xong chuyện với cơ quan điều tra.
“Bị cáo có tội thì nhận tội, nhưng điều cáo trạng nêu không đúng, bị cáo rất mong tòa xem xét” - bị cáo Mến lạnh lùng trình bày.
Trước hành vi mất nhân tính của bị cáo Mến đối với bị hại T., vị đại diện Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh giữ quyền công tố tại tòa đã đề nghị Hội đồng xét xử tuyên cách ly vĩnh viễn bị cáo ra khỏi đời sống xã hội. Nhưng bị cáo Mến vẫn không hề run sợ, điềm nhiên xin tòa xem xét giảm nhẹ hình phạt và xin gia đình bị hại tha thứ.
“Bị cáo bỏ nhà ra đi đã 20 năm rồi, người thân thích cũng đã từ bỏ bị cáo từ lâu, nên bị cáo không chối tội và sẵn sàng chấp nhận hình phạt mà tòa tuyên” - bị cáo Mến trình bày.
Sau khi xem xét các tình tiết tăng nặng và giảm nhẹ đối với bị cáo, Tòa án nhân dân tỉnh đã tuyên phạt bị cáo Mến mức án tổng hợp tử hình về các tội: giết người, hiếp dâm, cướp tài sản; đồng thời buộc bị cáo phải bồi thường cho gia đình bị hại trên 87 triệu đồng.
Phiên tòa kết thúc, bị cáo Mến lẳng lặng theo chân các chiến sĩ cảnh sát bảo vệ về trại tạm giam để chờ ngày thi hành án.