29 tuổi, Trường đã có một tổ ấm hạnh phúc với vợ đẹp, con ngoan, kinh tế khá giả. Có được như vậy là nhờ gia đình vợ Trường hết lòng vun vén, bao bọc, yêu quý con rể như con trai. Về phía Trường cũng rất yêu quý, kính trọng gia đình vợ. Vậy nên trong một lần đi làm thuê xa nhà, Trường về có nghe mọi người kể lại việc chị Bùi Thị Trúc Ly (SN 1985, cùng xã) có dẫn đám thanh niên đến nhà mẹ vợ là bà Lê Thị Luốc để doạ đánh, giải quyết mâu thuẫn trong việc buôn bán.
Trường rất tức tối, cho rằng chỉ vì vắng mặt mình nên mẹ vợ mới bị nhóm Trúc Ly bắt nạt nên định tìm Trúc Ly đánh trả thù, nhưng đã được mọi người can ngăn. Vả lại, Trường biết mình cũng không thuộc dạng “đầu gấu”, chưa gây hấn với ai bao giờ nên đành dẹp mối thù của mẹ vợ lại.
Khoảng 18 giờ ngày 16/9/2013, sau khi uống rượu say, Trường nhớ lại việc Trúc Ly đánh mẹ vợ mình nên lấy con dao Thái Lan dài 25cm giấu vào túi quần, đi tìm Trúc Ly để trả thù. Loạng quạng một vòng quanh ấp thì Trường gặp Trúc Ly đang ngồi trong quán nước của anh Nguyễn Hữu Trí tại khu dân cư ấp Mỹ Hội, xã Mỹ Hội Đông, huyện Chợ Mới.
Không nói không rằng, Trường lừng lững xông tới một tay nắm tóc Trúc Ly ấn xuống, tay kia cầm dao đâm nhiều nhát vào vào vùng cổ, vai nạn nhân. Bị tấn công bất ngờ nên Trúc Ly chạy không kịp. Mọi người trong quán cũng không kịp phản ứng cứu giúp. Chỉ đến khi nghe tiếng Trúc Ly ú ớ kêu cứu và đưa tay lên chống đỡ, bị dao cứa vào tay thì mọi người mới xông đến can ngăn, lôi Trường ra và đưa Trúc Ly đi cấp cứu. Nạn nhân điều trị đến ngày 24/9/2013 thì ra viện, nhưng mang thương tật 16%. Gây án xong, Trường bỏ trốn, đến ngày 12/3/2014 mới bị bắt theo lệnh truy nã.
Tại phiên toà, bị cáo Trường đã nói lời ân hận không hiểu sao lúc đó lại hung hãn làm điều dại dột, trong khi bản thân Trường không có thù oán gì với nạn nhân. Thực tế chuyện mâu thuẫn, xô xát giữa Trúc Ly và bà Luốc thời điểm đó cũng đã được giải quyết ổn thoả, không còn gay gắt đến mức Trường phải mang dao đi trả thù. Trường đổ lỗi tại “ma men” đưa lối. Bị cáo đã tỉnh rượu ngay sau khi gây án, trong cơn bấn loạn, sợ hãi sự trừng phạt của pháp luật nên bị cáo bỏ trốn.
Trong những ngày trốn chui trốn lủi qua nhiều nơi, Trường nhớ vợ, thương con nhưng không dám về nhà, bị cáo đã biết tin chị Trúc Ly may mắn thoát chết nên sự ân hận cũng vơi bớt một phần. Trường biết rằng “chạy trời không khỏi nắng”, sớm muộn cũng bị bắt về quy án nhưng lại không đủ dũng cảm ra đầu thú. Cho đến khi bị bắt theo lệnh truy nã, dù đối diện sự trừng phạt nghiêm khắc nhưng Trường cũng cảm thấy yên tâm, thanh thản phần nào.
Về phía nạn nhân Trúc Ly xác nhận đã được gia đình bị cáo bồi thường 9 triệu đồng, nay nạn nhân yêu cầu bồi thường thêm 3 triệu nữa. Bị cáo chấp nhận bồi thường thêm và tha thiết xin được hưởng mức án giảm nhẹ. Phía bị hại cũng thông cảm với hành vi bột phát, nông nổi của bị cáo và xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Hội đồng xét xử TAND tỉnh An Giang nhận định hành vi phạm tội của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, mang tính chất côn đồ, hung hãn, việc bị cáo dùng dao là hung khí nguy hiểm tấn công liên tục vào vùng cổ của nạn nhân, nạn nhân không chết là do cố chống đỡ, được cứu chữa kịp thời, hoàn toàn nằm ngoài mong muốn của bị cáo, nên hành vi của bị cáo đã phạm vào tội giết người, do đó cần có mức án nghiêm để giáo dục, răn đe bị cáo, góp phần phòng chống tội phạm.
Tuy nhiên, xét thấy trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, bị cáo tỏ rõ thái độ thành khẩn khai báo, ăn năn, hối cải, là thành phần lao động nghèo, hiểu biết pháp luật có phần hạn chế, phạm tội thuộc trường hợp chưa đạt, bị cáo đã tác động gia đình bồi thường cho người bị hại được hơn 9 triệu đồng để khắc phục một phần hậu quả và tại phiên tòa người bị hại xin giảm nhẹ hình phạt, nên TAND tỉnh An Giang chỉ tuyên phạt bị cáo mức án 8 năm tù về tội “Giết người”.