Ngày 26/5, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã bác đơn kháng cáo, tuyên y án tù chung thân đối với bị cáo Đặng Văn Em (SN 1972, quê tỉnh Thừa Thiên Huế, ngụ tỉnh Bình Dương) về tội “hiếp dâm trẻ em”.
Khoảng đầu tháng 8/2013, Đặng Văn Em đang nằm ngủ chung với con gái ruột, tên là N.T.M.T (SN 1998) tại nhà của Em (ở ấp Tân Thịnh, xã An Bình, huyện Phú Giáo, tỉnh Bình Dương). Lúc này, Em nảy sinh ý định giao cấu với cháu T nên dùng tay sờ soạn khắp người cháu T.
Bị cha ruột mình sàm sỡ, T chống cự lại thì Em dùng tay bịt miệng và dọa đánh, giết cả hai mẹ con nên cháu T nằm im. Trong nhà lúc này, vợ Em và một đứa con nhỏ khác nằm bên cạnh nhưng vì mọi người đã ngủ say nên không hề hay biết.
Em đã thực hiện hành vi giao cấu với T. Đến khi thực hiện hành vi xong cả hai cha con cùng nằm ngủ. Sau lần này, Em tiếp tục giao cấu với T nhiều lần ở đồng ruộng và tại nhà.
Đến ngày 8/9/2013, T đã kể lại toàn bộ sự việc cho mẹ ruột của T là bà N.T.A nghe. Uất ức chồng có hành vi loạn luân với đứa con gái ruột của mình, vợ Em đã làm đơn tố cáo. Ngày 13/9/2013, công an huyện Phú Giáo, tỉnh Bình Dương đã bắt khẩn cấp Đặng Văn Em điều tra làm rõ vụ việc.
Tại tòa, Đặng Văn Em đã khai nhận, từ đầu tháng 8/2013 đến giữa tháng 9/2013, Em đã giao cấu với con gái ruột của mình là cháu T 4 lần ở ngay tại nhà vào lúc 22 - 23h đêm. Ngoài ra, Em còn giao cấu với cháu T 4 lần ngoài đồng ruộng vào lúc 18-19h đêm. Tất cả 8 lần giao cấu với cháu T thì Em đều hăm dọa đánh, giết cả hai mẹ con nếu T chống cự.
Tại tòa, Em tỏ vẻ xấu hổ về hành vi đã gây ra. Bị cáo cũng không đưa ra tình tiết gì mới xét giảm án. HĐXX nhận định, bị cáo đã dùng vũ lực bắt ép và hăm dọa để “quan hệ” nhiều lần với con gái ruột mình cho bằng được. Hành vi loạn luân của bị cáo đáng bị xã hội lên án. HĐXX nhận thấy, bản án sơ thẩm đã đánh giá đầy đủ tính chất phạm tội và mức hình phạt trên là tương xứng quyết định cần giữ nguyên bản án sơ thẩm.