Bà Sigmund khẳng định rằng chính người thừa kế của Herta Scheneider đã cho bà xem các bức thư : "Tôi không nghi ngờ gì về việc những bức thư này là thật và Eva Braun đã đánh máy chúng, rồi sửa lỗi sai bằng tay". Bà Herta Schneider là một trong số ít những người không thân cận với Hitler được quyền tới thăm Berghof (Berchtesgaden) và chụp ảnh chung với Eva Braun tại đó.
Bà nói rằng bà đã sao chụp lại các bức thư trước khi bán chúng cho một nhà sưu tập các tài liệu.
Trong một lá thư, bà Eva viết: "Chúng tôi đã nghe thấy tiếng pháo được bắn đi từ đằng Đông, phía trước mặt và bom rơi sau các cuộc tấn công bằng máy bay mỗi ngày.... Bây giờ tôi đang rất hạnh phúc vì được ở bên cạnh ông ấy... Tôi tin rằng mọi thứ cuối cùng sẽ trở về đúng vị trí và ông ấy đang tràn đầy hi vọng hơn bất cứ lúc nào".
Bức thư này được đề ngày là 19/4/1945, ngày mà Hồng quân phá vỡ hảng rào Gemran ở Seelow Heights, hàng rào bảo vệ lớn cuối cùng của Berlin.
Trong một lá thư khác được viết vào ngày 22/4, khi Hồng quân Liên Xô đã có mặt ở khắp các đường phố và ngôi nhà ở các quận phía Đông Berlin, bà Eva viết: "Chúng tôi đang chiến đấu tới cùng ở đây nhưng tôi lo sợ rằng kết cục đang ngày càng đến gần hơn".
"Tôi không thể kể cho bạn bè nghe điều mà tôi phải chịu đựng từ Lãnh tụ của Đức quốc xã... Tôi không thể hiểu được bằng cách nào mà mọi chuyện lại trở nên như vậy... Gửi lời chào tới tất cả bạn bè của tôi, tôi đang chết theo cái cách mà tôi từng sống. Không quá khó khăn đối với tôi, Cậu biết mà".
Bà Sigmund giải thích: "Eva Braun đã có sự thay đổi về tâm trạng trong 4 ngày ở hầm trú ẩn - sự hi vọng vào ngày 19 và sự tuyệt vọng trong ngày 22".
Tuy nhiên, bà Sigmund cũng tin rằng mối quan hệ giữa Hitler và vợ vẫn rất bình thường: "Tôi nghĩ họ đã có một tình yêu và một đời sống tình dục dẹp".
Hitler đã từng giữ bí mật với tất cả người dân Đức về sự tồn tại của vợ. Chỉ có một số ít những người thân cận với ông tại khu nghỉ dưỡng Alpine ở Berchtesgaden và tại nhà của ông ở Berlin được biết về bà Eva. Nhà độc tài Hilter đã gặp bà Eva khi bà làm trợ lí cho nhiếp ảnh gia Heinrich Hoffmann, người sau này trở thành nhiếp ảnh gia riêng của ông.