Trong quan niệm của xã hội truyền thống, "thêm đinh" tức là sinh thêm con trai, nhưng không phải lúc nào người giàu cũng mong muốn điều này. Dù vậy, việc có con trai trong gia đình giàu có vẫn được coi trọng bởi họ là người thừa kế tài sản và duy trì dòng họ. Điều này càng trở nên phổ biến trong bối cảnh xã hội truyền thống với quan niệm "mẫu hệ phụ thuộc con trai". Thế nhưng, sự thật phía sau là không phải mọi gia đình giàu có đều mong muốn có nhiều con trai, bởi điều đó có thể dẫn đến những tranh chấp về tài sản và thậm chí là sự suy đồi của gia tộc.
Ngược lại, trong một xã hội nghèo khó, việc nuôi con gái lại được coi là một gánh nặng. Trong quan niệm truyền thống, con gái thường được xem như "tài sản" của gia đình người khác sau khi kết hôn. Như câu nói “con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, không thể lấy lại”, điều này có nghĩa là mọi công sức nuôi dạy con gái cuối cùng sẽ không mang lại lợi ích kinh tế cho gia đình mình. Do đó, trong những gia đình nghèo, họ thường ưa chuộng việc sinh con trai, với hy vọng con trai sẽ trở thành trụ cột kinh tế và thay đổi vận mệnh gia đình.
Thế nhưng, đây không chỉ là một phản ánh của quan niệm giới tính trong xã hội xưa, mà còn là sự thể hiện của những khó khăn kinh tế và xã hội. Trong bối cảnh đó, việc sinh con và nuôi dạy con cái không chỉ là một quyết định cá nhân, mà còn là một phần của chiến lược sinh tồn gia đình trong một xã hội không có nhiều lựa chọn.
Câu tục ngữ "giàu không thêm trai, nghèo chẳng thêm gái" không chỉ phản ánh quan điểm về giới trong quá khứ, mà còn là một bức tranh rõ ràng về cách mà tài sản và tình hình kinh tế tác động đến quyết định sinh sản và nuôi dạy con cái trong xã hội truyền thống.