Phận đời lênh đênh
Nhiều người đi trên những con đường trục chính trên địa bàn TP. Thủ Dầu Một (tỉnh Bình Dương) chẳng còn lạ gì hình ảnh đáng thương của một người phụ nữ mới ngoài đôi mươi với dáng người nhỏ bé, đen xạm, vẻ mặt mỏi mệt bé một bé gái vài tháng tuổi ngồi giữa trời nắng để bán vé số. Nhiều lúc đứa trẻ có dấu hiệu kiệt sức nên người phụ nữ này lại phải “tiếp nước” khiến những người đi đường quặn lòng thương xót.
Qua cuộc trò chuyện, người phụ nữ bán vé số cho biết tên là Nguyễn Thị Bé (SN 1991, quê huyện Sơn Định, Quảng Ngãi). Khi thấy có người hỏi mình, chị Bé tỏ ra dè dặt: “Cứ nghĩ là công an lại đuổi không cho tôi bán vé số ở khu vực này nữa nên sợ thôi. Mấy ngày trước bị mời lên công an phường vì họ thấy tôi ẵm đứa bé ngồi giữa trưa nắng bán vé số. Họ tưởng đứa trẻ đó không phải là con tôi, tôi lợi dụng đứa bé để lấy lòng thương hại. Có ai muốn đày con mình ngoài trời nắng mưa, khói bụi đâu nhưng hoàn cảnh đưa đẩy phải chịu thôi…”.
Khi hỏi về hoàn cảnh, người phụ nữ với nước da cháy xạm, mái tóc khô mùi mồ hôi bết vào nhau xõa xuống như đang muốn che lấp đi ánh mắt buồn rười rượi, cố cúi mặt xuống nhìn vào bàn tay với những ngón to kệch đang xen vào nhau như cố giữ bình tĩnh. Sau tiếng thở dài, giọng trầm buồn, chị cho biết, là con duy nhất sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo. Mới chào đời được 3 tháng thì người mẹ đã nhẫn tâm bỏ đi theo tiếng gọi cua tình nhân, chị sống với cha.
Khát sữa mẹ, không có cái ăn nên chị ốm yếu còi quặt. Tưởng rằng mẹ đã bỏ đi thì người cha sẽ gắng nuôi con nên người nhưng một thời gian sau, cha chị lại đi thêm bước nữa. Sống với dì ghẻ, ba thì không quan tâm đến đứa con gái của người vợ bạc tình, chuỗi ngày tuổi thơ của chị thấm đẫm nước mắt. Đến năm Bé 6 tuổi thì ba bị bệnh rồi qua đời.
Từ đó Bé mồ côi cả cha lẫn mẹ. Chị sống cùng với ông bà nội. Tưởng rằng những đau khổ sẽ không tìm đến đứa trẻ tội nghiệp này nữa nhưng không ngờ đến năm 14 tuổi thì cả ông và bà lần lượt khuất núi. Cô chú bên nội, bên ngoại đều có gia đình riêng, kinh tế cũng khó khăn nên chẳng ai dám nhận Bé về nuôi. Không còn chỗ dựa nữa nên Bé đành bỏ học rồi vào Sài Gòn để kiếm việc làm.
Sau nhiều ngày lang thang, cuối cùng Bé cũng xin vào làm phụ cho một công ty may chỉ để kiếm được miếng ăn và chỗ ngủ qua ngày. Sau vài tháng thử việc, ông chủ trả thêm 100 ngàn đồng một tháng. Rồi thời gian cứ trôi đi, đến năm 17 tuổi, Bé thuê nhà trọ ở thị xã Thuận An (tỉnh Bình Dương) rồi đi xin vào làm công ty may mặc. Cũng từ đây, cô gái quen biết Huỳnh Quang Thắng (SN 1983, thường trú Bình Dương).
Sống trong “địa ngục trần gian”
Vì sống trong sự cô đơn nhiều năm, không có người thân nên khi thấy Thắng quan tâm đến mình, Bé xúc động. Lúc này cô nghĩ rằng Thắng biết hoàn cảnh éo le của mình thì sẽ yêu thương thật lòng. Nhưng không ngờ sau nhiều ngày nài nỉ bạn trai đưa về nhà chơi thăm gia đình thì cũng là lúc Bé biết được cuộc đời mình đã trao thân gửi phận nhầm cho một kẻ sở khanh. Thắng đã có vợ con và còn là người đàn ông vũ phu, lăng nhăng.
Nỗi tuyệt vọng ê chề cứ mỗi lúc một nhiều hơn khiến Bé khóc rất nhiều và muốn cắt đứt mối quan hệ tình cảm với Thắng. Nhưng một sợi dây gắn kết buộc chặt chị lại với gã là chiếc thai đang lớn lên từng ngày trong bụng và đã 4 tháng. “Lúc đó mình chỉ biết nuốt nước mắt vào trong. Cuộc sống đã khó khăn giờ lại bụng mang dạ chửa, khi sinh ai chăm sóc cho mình? Nghĩ đến đây tôi đành chấp nhận kiếp chồng chung mong sau này khi mình ở cữ không đi làm được thì có người phụ giúp…”, chị tâm sự.
Chẳng cưới xin, chẳng giấy hôn thú, hai người thuê nhà trọ sống với nhau. Cứ năm bữa nửa tháng, Thắng lại ghé về chỗ vợ sống hai ba ngày rồi lại đi. Cuộc sống vốn đã vất vả nhưng chồng hờ lại liên tục uống rượu, bồ bịch khiến hai người thường xuyên xảy ra mâu thuẫn cãi nhau. Mỗi lần Bé khuyên ngăn, Thắng lại túm tóc, giật đầu rồi thẳng tay đánh đập vợ mặc dù người phụ nữ này đang mang thai. Tủi phận, chị có ý định cắt đứt tình cảm nhưng bị hăm dọa rồi “dạy” cho một trận thừa sống thiếu chết. “Khi tôi sinh đứa con đầu lòng, hắn cũng chẳng thèm quan tâm chăm sóc bỏ mặc hai mẹ con côi cút trên giường bệnh. Biết được hoàn cảnh của tôi, nhiều người đã giúp đỡ. Tủi phận lắm nhưng chẳng dám than vãn với Thắng vì biết rằng chỉ cần có một câu phản đối là sẽ bị hắn đánh đập ngay”, người phụ nữ nghẹn ngào kể lại. Vì không có tiền nên sinh con chưa hết ở cữ, chị Bé đã phải đi bán vé số. Hàng ngày chị ẵm theo đứa con trên tay để đi bán. Nhiều hôm mệt lả vì ảnh hưởng của việc sinh nở nhưng không đi bán thì chẳng biết lấy đâu ra vài chục ngàn để đong gạo, thương con chị lại cố gắng đi thêm mấy chặng đường dưới cái nắng cháy da cháy thịt để bán cho hết mới về. Nhưng bi kịch của cuộc đời vẫn cứ đeo bám chị. Sau hơn một năm sinh con, người phụ nữ này lại có thai với gã chồng vũ phu lần nữa. Khó khăn chồng chất khó khăn đè lên đôi vai nhỏ bé của người phụ nữ mới ngoài đôi mươi. Tuy bụng mang dạ chửa kềnh càng nhưng hàng ngày chị vẫn phải bế theo đứa con hơn một tuổi đi bán vé số. Rồi cũng như lần trước, vào bệnh viện sinh con chị cũng cô đơn một mình khi mà Thắng vẫn đang vui vẻ với mấy cô gái khác. Để mưu sinh, chị phải gửi đứa con lớn của mình cho người giữ trẻ trong khu trọ rồi ẵm theo đứa thứ hai mới sinh đi bán vé số. Thấy hoàn cảnh đáng thương, bà chủ đại lý cho chị lấy thiếu để đến chiều bán xong mang trả. Số tiền ít ỏi kiếm được phải trang trải mọi chi phí sinh hoạt hàng ngày, vậy mà nhiều khi chồng còn về lấy tiền của chị để đi ăn nhậu. Khi được hỏi: “Mỗi lần bị đánh như vậy sao chị không báo công an?”. Người phụ nữ này chỉ biết thốt lên vẻ hoảng hốt: “Trời! báo được thì tôi đã báo rồi. Hắn mà biết tôi có ý định báo công an thì hắn giết ngay. Hắn nói là nếu có bị bắt thì cùng chỉ ngồi tù xong rồi lại ra. Lúc đó hắn tìm đến trả thù. Thôi đành cố gắng chịu đựng biết sao giờ...”. Trung tá Hà Văn Thanh, Trưởng Công an phường Phú Hòa (TP.Thủ Dầu Một) cho biết, mấy ngày trước nhận được thông tin phản ánh của người dân báo có một phụ nữ bé đứa trẻ mới vài tháng tuổi ngồi dưới trời nắng bên đường bán vé số trên địa bàn nên đã chỉ đạo thuộc cấp tới hiện trường đưa người mẹ trẻ và đứa bé về trụ sở làm rõ vụ việc. "Qua điều tra, tìm hiểu xác định thì đúng đứa trẻ là con gái của người phụ nữ này. Do quá nghèo lại bị chồng phụ bạc nên phải ẵm con nhỏ đi bán vé số suốt một tháng qua. Chúng tôi đã yêu cầu chị không được phơi nắng đứa trẻ", Trung tá Thanh nói.